村晚原文
牧童归去横牛背,短笛无腔信口吹。
村晚拼音版
cǎo mǎn chí táng shuǐ mǎn bēi ,shān xián luò rì jìn hán yī 。mù tóng guī qù héng niú bèi ,duǎn dí wú qiāng xìn kǒu chuī 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
村晚翻译
暂无翻译!
村晚赏析
暂无赏析!
作者介绍
雷震,宋朝,生平不详。或以为眉州(今四川眉山)人,宋宁宗嘉定年间进士。又说是南昌(今属江西)人,宋度宗咸淳元年(1265)进士。其诗见《宋诗纪事》卷七十四。
雷震作品《村晚》
——宋·雷震
草满池塘水满陂,山衔落日浸寒漪。
牧童归去横牛背,短笛无腔信口吹。
[注释]
①陂:池塘。(bēi)
②衔:口里含着。本文指落日西沉,半挂在山腰,像被山含住了。
③浸:淹没。
④寒漪:水上波纹。(yī)
⑤横牛背:横坐在牛背上。
⑥腔:曲调。
⑦信口:随口。
⑧归去:回去。
⑨池塘:堤岸。
[译文]水草长满了池塘,池水漫上了塘岸,山像是衔着落日似的倒映在波光荡漾的水面上。牧童回村,横坐在牛背上,手拿短笛,悠闲地随口乱吹,谁也听不出是什么曲调。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/5407.html
《村晚》相关推荐
- 作者:雷震 朝代:宋代
【村晚】 草满池塘水满陂, 山衔落日浸寒漪。 牧童归去横牛背, 短笛无腔信口吹。
【cūn wǎn 】 cǎo mǎn chí táng shuǐ mǎn bēi , shān xián luò rì jìn hán yī 。 mù tóng guī qù héng niú bèi , duǎn dí wú qiāng xìn kǒu chuī 。
写景, - 作者:雷震 朝代:宋代
草满池塘水满陂,山衔落日浸寒漪。
牧童归去横牛背,短笛无腔信口吹。cǎo mǎn chí táng shuǐ mǎn bēi ,shān xián luò rì jìn hán yī 。
mù tóng guī qù héng niú bèi ,duǎn dí wú qiāng xìn kǒu chuī 。辞赋, - 作者:李爱山 朝代:元代
【双调·寿阳曲】 厌纷 离京邑,出凤城。 山林中隐名埋姓。 乱纷纷世事不欲听。 倒大来耳根清静。
【shuāng diào ·shòu yáng qǔ 】 yàn fēn lí jīng yì ,chū fèng chéng 。 shān lín zhōng yǐn míng mái xìng 。 luàn fēn fēn shì shì bú yù tīng 。 dǎo dà lái ěr gēn qīng jìng 。
- 作者:李爱山 朝代:元代
牡丹亭日长帘半卷,推绣枕听啼鹃。夜雨过梨花褪雪,晓风轻柳絮飘绵。忆
多情万水千山,盼佳期甚日何年。近香奁理妆贴翠钿,尚然有睡红一线。情浓眉
黛里,愁入鬓云边。
【逍遥乐】嘴古都钗头玉燕,面波罗镜里青鸾,画不尽春山宛转。恨惹情牵,
对东风桃李无言。章台路望来不甚远,张京兆那里也不见。香消宝鼎,灯尽银,
炉冷沉烟。
【梧叶儿】粉脸淡蛾眉皱,妆残新月偃,愁压远山偏。火燎袄神庙,花飞金
谷园,春去武陵源,直恁的缘薄分浅。
【金菊香】托香腮不语转凄然,淡注珠唇翠蝉,呆答颏对人羞见面。则被
这鬼病恹缠,断柔肠心事在谁边?
【醋葫芦】胸减酥,脸褪莲。似杨妃病吐荔枝涎,西子愁频麋鹿苑。顿不开
连环金钏,不由人终日恨绵绵。
【浪来里】想当日整玉容,并粉肩。晚妆楼上镜台边,画出对初生月何日圆。
到如今桃花人面,闷恹恹憔悴似去年前。
【高平调煞】那时节和风丽日满东园,花共柳红娇绿软。走飞觥,品竹调
弦。唱道是美满欢娱,似比翼鸟于飞燕。闲情侵翠靥,春意近花钿。今日个宝钗
头擘双鸳,昔何时镜重圆,因此上两道春山翠痕浅。
【尾声】春残连理枝,香冷合欢扇,好姻缘翻做了恶姻缘。还不彻相思债,
叫不应离恨天。知他是甚时相见,两眉峰重画翠婵娟。mǔ dān tíng rì zhǎng lián bàn juàn ,tuī xiù zhěn tīng tí juān 。yè yǔ guò lí huā tuì xuě ,xiǎo fēng qīng liǔ xù piāo mián 。yì
duō qíng wàn shuǐ qiān shān ,pàn jiā qī shèn rì hé nián 。jìn xiāng lián lǐ zhuāng tiē cuì diàn ,shàng rán yǒu shuì hóng yī xiàn 。qíng nóng méi
dài lǐ ,chóu rù bìn yún biān 。
【xiāo yáo lè 】zuǐ gǔ dōu chāi tóu yù yàn ,miàn bō luó jìng lǐ qīng luán ,huà bú jìn chūn shān wǎn zhuǎn 。hèn rě qíng qiān ,
duì dōng fēng táo lǐ wú yán 。zhāng tái lù wàng lái bú shèn yuǎn ,zhāng jīng zhào nà lǐ yě bú jiàn 。xiāng xiāo bǎo dǐng ,dēng jìn yín ,
lú lěng chén yān 。
【wú yè ér 】fěn liǎn dàn é méi zhòu ,zhuāng cán xīn yuè yǎn ,chóu yā yuǎn shān piān 。huǒ liáo ǎo shén miào ,huā fēi jīn
gǔ yuán ,chūn qù wǔ líng yuán ,zhí nín de yuán báo fèn qiǎn 。
【jīn jú xiāng 】tuō xiāng sāi bú yǔ zhuǎn qī rán ,dàn zhù zhū chún cuì chán ,dāi dá kē duì rén xiū jiàn miàn 。zé bèi
zhè guǐ bìng yān chán ,duàn róu cháng xīn shì zài shuí biān ?
【cù hú lú 】xiōng jiǎn sū ,liǎn tuì lián 。sì yáng fēi bìng tǔ lì zhī xián ,xī zǐ chóu pín mí lù yuàn 。dùn bú kāi
lián huán jīn chuàn ,bú yóu rén zhōng rì hèn mián mián 。
【làng lái lǐ 】xiǎng dāng rì zhěng yù róng ,bìng fěn jiān 。wǎn zhuāng lóu shàng jìng tái biān ,huà chū duì chū shēng yuè hé rì yuán 。
dào rú jīn táo huā rén miàn ,mèn yān yān qiáo cuì sì qù nián qián 。
【gāo píng diào shà 】nà shí jiē hé fēng lì rì mǎn dōng yuán ,huā gòng liǔ hóng jiāo lǜ ruǎn 。zǒu fēi gōng ,pǐn zhú diào
xián 。chàng dào shì měi mǎn huān yú ,sì bǐ yì niǎo yú fēi yàn 。xián qíng qīn cuì yè ,chūn yì jìn huā diàn 。jīn rì gè bǎo chāi
tóu bò shuāng yuān ,xī hé shí jìng zhòng yuán ,yīn cǐ shàng liǎng dào chūn shān cuì hén qiǎn 。
【wěi shēng 】chūn cán lián lǐ zhī ,xiāng lěng hé huān shàn ,hǎo yīn yuán fān zuò le è yīn yuán 。hái bú chè xiàng sī zhài ,
jiào bú yīng lí hèn tiān 。zhī tā shì shèn shí xiàng jiàn ,liǎng méi fēng zhòng huà cuì chán juān 。辞赋, - 作者:李爱山 朝代:元代
离京邑,出凤城,山林中隐名埋姓。乱纷纷世事不欲听,倒大来耳根清净。 怀古
项羽争雄霸,刘邦起战伐,白夺成四百年汉朝天下。世衰也汉家属了晋家,
则落的渔樵人一场闲话。 饮兴
玉滚殷勤劝,金杯莫断绝,拼了玉山低趄。弹者舞者唱者,直吃到杨柳岸晓
风残月。 风情
半拥凌波被,微惚金缕衣,金翘乱堆著云髻。托香腮醉眠在锦帐里,娇滴
滴海棠春睡。lí jīng yì ,chū fèng chéng ,shān lín zhōng yǐn míng mái xìng 。luàn fēn fēn shì shì bú yù tīng ,dǎo dà lái ěr gēn qīng jìng 。 huái gǔ
xiàng yǔ zhēng xióng bà ,liú bāng qǐ zhàn fá ,bái duó chéng sì bǎi nián hàn cháo tiān xià 。shì shuāi yě hàn jiā shǔ le jìn jiā ,
zé luò de yú qiáo rén yī chǎng xián huà 。 yǐn xìng
yù gǔn yīn qín quàn ,jīn bēi mò duàn jué ,pīn le yù shān dī jū 。dàn zhě wǔ zhě chàng zhě ,zhí chī dào yáng liǔ àn xiǎo
fēng cán yuè 。 fēng qíng
bàn yōng líng bō bèi ,wēi hū jīn lǚ yī ,jīn qiào luàn duī zhe yún jì 。tuō xiāng sāi zuì mián zài jǐn zhàng lǐ ,jiāo dī
dī hǎi táng chūn shuì 。辞赋, - 作者:李翱 朝代:唐代
【偈】 练得身形似鹤形, 千株树下两函经。 我来问道无馀说, 云在青天水在瓶。
【jì 】 liàn dé shēn xíng sì hè xíng , qiān zhū shù xià liǎng hán jīng 。 wǒ lái wèn dào wú yú shuō , yún zài qīng tiān shuǐ zài píng 。
- 作者:李翱 朝代:唐代
【偈】 选得幽居惬野情, 终年无送亦无迎。 有时直上孤峰顶, 月下披云啸一声。
【jì 】 xuǎn dé yōu jū qiè yě qíng , zhōng nián wú sòng yì wú yíng 。 yǒu shí zhí shàng gū fēng dǐng , yuè xià pī yún xiào yī shēng 。
- 作者:李翱 朝代:唐代
练得身形似鹤形,千株松下两函经。
我来问道无馀说,云在青霄水在瓶。
选得幽居惬野情,终年无送亦无迎。
有时直上孤峰顶,月下披云啸一声。liàn dé shēn xíng sì hè xíng ,qiān zhū sōng xià liǎng hán jīng 。
wǒ lái wèn dào wú yú shuō ,yún zài qīng xiāo shuǐ zài píng 。
xuǎn dé yōu jū qiè yě qíng ,zhōng nián wú sòng yì wú yíng 。
yǒu shí zhí shàng gū fēng dǐng ,yuè xià pī yún xiào yī shēng 。辞赋, - 作者:李翱 朝代:唐代
惟天地之无穷兮,哀生人之常勤。往者吾弗及兮,
来者吾弗闻。已而,已而。wéi tiān dì zhī wú qióng xī ,āi shēng rén zhī cháng qín 。wǎng zhě wú fú jí xī ,
lái zhě wú fú wén 。yǐ ér ,yǐ ér 。辞赋, - 作者:李翱 朝代:唐代
传者不足信,见景胜如闻。一水远赴海,两山高入云。
鱼龙晴自戏,猿狖晚成群。醉酒斜阳下,离心草自薰。chuán zhě bú zú xìn ,jiàn jǐng shèng rú wén 。yī shuǐ yuǎn fù hǎi ,liǎng shān gāo rù yún 。
yú lóng qíng zì xì ,yuán yòu wǎn chéng qún 。zuì jiǔ xié yáng xià ,lí xīn cǎo zì xūn 。辞赋, - 作者:李翱 朝代:唐代
县君好砖渠,绕水恣行游。鄙性乐疏野,凿地便成沟。
两岸值芳草,中央漾清流。所尚既不同,砖凿可自修。
从他后人见,境趣谁为幽。xiàn jun1 hǎo zhuān qú ,rào shuǐ zì háng yóu 。bǐ xìng lè shū yě ,záo dì biàn chéng gōu 。
liǎng àn zhí fāng cǎo ,zhōng yāng yàng qīng liú 。suǒ shàng jì bú tóng ,zhuān záo kě zì xiū 。
cóng tā hòu rén jiàn ,jìng qù shuí wéi yōu 。辞赋, - 作者:李翱 朝代:唐代
闰馀春早景沉沉,禊饮风亭恣赏心。
红袖青娥留永夕,汉阴宁肯羡山阴。rùn yú chūn zǎo jǐng chén chén ,xì yǐn fēng tíng zì shǎng xīn 。
hóng xiù qīng é liú yǒng xī ,hàn yīn níng kěn xiàn shān yīn 。辞赋, - 作者:李翱 朝代:唐代
上岁童子,二十受戒。君王不朝,父母不拜。
口称贫道,有钱放债。量决十下,牒出东界。shàng suì tóng zǐ ,èr shí shòu jiè 。jun1 wáng bú cháo ,fù mǔ bú bài 。
kǒu chēng pín dào ,yǒu qián fàng zhài 。liàng jué shí xià ,dié chū dōng jiè 。辞赋, - 作者:李白 朝代:唐代
巴水急如箭,巴船去若飞。 十月三千里,郎行几岁归?
bā shuǐ jí rú jiàn ,bā chuán qù ruò fēi 。 shí yuè sān qiān lǐ ,láng háng jǐ suì guī ?
- 作者:李白 朝代:唐代
青天有月来几时?我今停杯一问之。 人攀明月不可得,月行却与人相随。 皎如飞镜临丹阙,绿烟灭尽清辉发。 但见宵从海上来,宁知晓向云间没。 白兔捣药秋复春,嫦娥孤栖与谁邻? 今人不见古时月,今月曾经照古人。 古人今人若流水,共看明月皆如此。 唯愿当歌对酒时,月光长照金樽里。
qīng tiān yǒu yuè lái jǐ shí ?wǒ jīn tíng bēi yī wèn zhī 。 rén pān míng yuè bú kě dé ,yuè háng què yǔ rén xiàng suí 。 jiǎo rú fēi jìng lín dān què ,lǜ yān miè jìn qīng huī fā 。 dàn jiàn xiāo cóng hǎi shàng lái ,níng zhī xiǎo xiàng yún jiān méi 。 bái tù dǎo yào qiū fù chūn ,cháng é gū qī yǔ shuí lín ? jīn rén bú jiàn gǔ shí yuè ,jīn yuè céng jīng zhào gǔ rén 。 gǔ rén jīn rén ruò liú shuǐ ,gòng kàn míng yuè jiē rú cǐ 。 wéi yuàn dāng gē duì jiǔ shí ,yuè guāng zhǎng zhào jīn zūn lǐ 。