临川见新柳原文
岸南岸北往来渡,
带雨带烟深浅枝。
何处故乡牵梦想,两回他国见荣衰。
汀洲草色亦如此,愁杀远人人不知。
临川见新柳拼音版
bú jiàn jiāng tóu sān sì rì ,qiáo biān yáng liǔ lǎo jīn sī 。àn nán àn běi wǎng lái dù ,dài yǔ dài yān shēn qiǎn zhī 。hé chù gù xiāng qiān mèng xiǎng ,liǎng huí tā guó jiàn róng shuāi 。
tīng zhōu cǎo sè yì rú cǐ ,chóu shā yuǎn rén rén bú zhī 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
临川见新柳翻译
暂无翻译!
临川见新柳赏析
暂无赏析!
作者介绍
崔橹,唐代诗人,进士,曾任棣州司马。他善于撰写杂文,诗作以绝句成就最高,今存诗十六首。他的诗作风格清丽,画面鲜艳,托物言志,意境深远。
崔橹向来善于撰写杂文,他所使用的文笔颇为华丽而又任意,比较能放得开。在读了他的前辈作家杜牧的诗作后,他便极力学习杜牧的作法来提高他自己的诗作风韵。因此,像杜牧一样,他的诗作也以绝句的成就最高;尤其在写作有关状景咏物方面便更是如此了。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/46068.html
《临川见新柳》相关推荐
- 作者:崔橹 朝代:唐代
【华清宫三首(其一、其三)】 草遮回磴绝鸣鸾, 云树深深碧殿寒。 明月自来还自去, 更无人倚玉阑干。 门横金锁悄无人, 落日秋声渭水滨。 红叶下山寒寂寂, 湿云如梦雨如尘。
【huá qīng gōng sān shǒu (qí yī 、qí sān )】 cǎo zhē huí dèng jué míng luán , yún shù shēn shēn bì diàn hán 。 míng yuè zì lái hái zì qù , gèng wú rén yǐ yù lán gàn 。 mén héng jīn suǒ qiāo wú rén , luò rì qiū shēng wèi shuǐ bīn 。 hóng yè xià shān hán jì jì , shī yún rú mèng yǔ rú chén 。
- 作者:崔橹 朝代:唐代
【三月晦日送客】 野酌乱无巡,送君兼送春。 明年春色至,莫作未归人。
【sān yuè huì rì sòng kè 】 yě zhuó luàn wú xún ,sòng jun1 jiān sòng chūn 。 míng nián chūn sè zhì ,mò zuò wèi guī rén 。
- 作者:崔橹 朝代:唐代
烟花零落过清明,异国光阴老客情。云梦夕阳愁里色,
洞庭春浪坐来声。天边一与旧山别,江上几看芳草生。
独倚阑干意难写,暮笳呜咽调孤城。
翠烟如钿柳如环,晴倚南楼独看山。江国草花三月暮,
帝城尘梦一年间。虚舟尚叹萦难解,飞鸟空惭倦未还。
何以不羁詹父伴,睡烟歌月老潺潺。yān huā líng luò guò qīng míng ,yì guó guāng yīn lǎo kè qíng 。yún mèng xī yáng chóu lǐ sè ,
dòng tíng chūn làng zuò lái shēng 。tiān biān yī yǔ jiù shān bié ,jiāng shàng jǐ kàn fāng cǎo shēng 。
dú yǐ lán gàn yì nán xiě ,mù jiā wū yān diào gū chéng 。
cuì yān rú diàn liǔ rú huán ,qíng yǐ nán lóu dú kàn shān 。jiāng guó cǎo huā sān yuè mù ,
dì chéng chén mèng yī nián jiān 。xū zhōu shàng tàn yíng nán jiě ,fēi niǎo kōng cán juàn wèi hái 。
hé yǐ bú jī zhān fù bàn ,shuì yān gē yuè lǎo chán chán 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
绿杨如发雨如烟,立马危桥独唤船。山口断云迷旧路,
渡头芳草忆前年。身随远道徒悲梗,诗卖明时不直钱。
归去楚台还有计,钓船春雨日高眠。lǜ yáng rú fā yǔ rú yān ,lì mǎ wēi qiáo dú huàn chuán 。shān kǒu duàn yún mí jiù lù ,
dù tóu fāng cǎo yì qián nián 。shēn suí yuǎn dào tú bēi gěng ,shī mài míng shí bú zhí qián 。
guī qù chǔ tái hái yǒu jì ,diào chuán chūn yǔ rì gāo mián 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
含情含怨一枝枝,斜压渔家短短篱。惹袖尚馀香半日,
向人如诉雨多时。初开偏称雕梁画,未落先愁玉笛吹。
行客见来无去意,解帆烟浦为题诗。hán qíng hán yuàn yī zhī zhī ,xié yā yú jiā duǎn duǎn lí 。rě xiù shàng yú xiāng bàn rì ,
xiàng rén rú sù yǔ duō shí 。chū kāi piān chēng diāo liáng huà ,wèi luò xiān chóu yù dí chuī 。
háng kè jiàn lái wú qù yì ,jiě fān yān pǔ wéi tí shī 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
茱萸冷吹溪口香,菊花倒绕山脚黄。家山去此强百里,
弟妹待我醉重阳。风健早鸿高晓景,露清圆碧照秋光。
莫看时节年年好,暗送搔头逐手霜。zhū yú lěng chuī xī kǒu xiāng ,jú huā dǎo rào shān jiǎo huáng 。jiā shān qù cǐ qiáng bǎi lǐ ,
dì mèi dài wǒ zuì zhòng yáng 。fēng jiàn zǎo hóng gāo xiǎo jǐng ,lù qīng yuán bì zhào qiū guāng 。
mò kàn shí jiē nián nián hǎo ,àn sòng sāo tóu zhú shǒu shuāng 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
白首成何事,无欢可替悲。空馀酒中兴,犹似少年时。
bái shǒu chéng hé shì ,wú huān kě tì bēi 。kōng yú jiǔ zhōng xìng ,yóu sì shǎo nián shí 。
辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
野酌乱无巡,送君兼送春。明年春色至,莫作未归人。
yě zhuó luàn wú xún ,sòng jun1 jiān sòng chūn 。míng nián chūn sè zhì ,mò zuò wèi guī rén 。
辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
草遮回磴绝鸣銮,云树深深碧殿寒。
明月自来还自去,更无人倚玉栏干。
障掩金鸡蓄祸机,翠华西拂蜀云飞。
珠帘一闭朝元阁,不见人归见燕归。
门横金锁悄无人,落日秋声渭水滨。
红叶下山寒寂寂,湿云如梦雨如尘。cǎo zhē huí dèng jué míng luán ,yún shù shēn shēn bì diàn hán 。
míng yuè zì lái hái zì qù ,gèng wú rén yǐ yù lán gàn 。
zhàng yǎn jīn jī xù huò jī ,cuì huá xī fú shǔ yún fēi 。
zhū lián yī bì cháo yuán gé ,bú jiàn rén guī jiàn yàn guī 。
mén héng jīn suǒ qiāo wú rén ,luò rì qiū shēng wèi shuǐ bīn 。
hóng yè xià shān hán jì jì ,shī yún rú mèng yǔ rú chén 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
薄烟如梦雨如尘,霜景晴来却胜春。
好住池西红叶树,何年今日伴何人。báo yān rú mèng yǔ rú chén ,shuāng jǐng qíng lái què shèng chūn 。
hǎo zhù chí xī hóng yè shù ,hé nián jīn rì bàn hé rén 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
醉时颠蹶醒时羞,麹糵推人不自由。
叵耐一双穷相眼,不堪花卉在前头。zuì shí diān juě xǐng shí xiū ,qū niè tuī rén bú zì yóu 。
pǒ nài yī shuāng qióng xiàng yǎn ,bú kān huā huì zài qián tóu 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
银河漾漾月晖晖,楼碍星边织女机。
横玉叫云天似水,满空霜逐一声飞。yín hé yàng yàng yuè huī huī ,lóu ài xīng biān zhī nǚ jī 。
héng yù jiào yún tiān sì shuǐ ,mǎn kōng shuāng zhú yī shēng fēi 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
晓红初拆露香新,独立空山冷笑人。
春意自知无主惜,恣风吹逐马蹄尘。xiǎo hóng chū chāi lù xiāng xīn ,dú lì kōng shān lěng xiào rén 。
chūn yì zì zhī wú zhǔ xī ,zì fēng chuī zhú mǎ tí chén 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
病香无力被风欺,多在青苔少在枝。
马上行人莫回首,断君肠是欲残时。bìng xiāng wú lì bèi fēng qī ,duō zài qīng tái shǎo zài zhī 。
mǎ shàng háng rén mò huí shǒu ,duàn jun1 cháng shì yù cán shí 。辞赋, - 作者:崔橹 朝代:唐代
袅风惊未定,溪影晚来寒。不得重阳节,虚将满把看。
神仙谁采掇,烟雨惜凋残。牧竖樵童看,应教爱尔难。niǎo fēng jīng wèi dìng ,xī yǐng wǎn lái hán 。bú dé zhòng yáng jiē ,xū jiāng mǎn bǎ kàn 。
shén xiān shuí cǎi duō ,yān yǔ xī diāo cán 。mù shù qiáo tóng kàn ,yīng jiāo ài ěr nán 。辞赋,