杜牧的诗词全集
共收录了490首诗词作品杜牧简介

杜牧诗集大全
烟笼寒水月笼沙, 夜泊秦淮近酒家。 商女不知亡国恨, 隔江犹唱后庭花。
yān lóng hán shuǐ yuè lóng shā , yè bó qín huái jìn jiǔ jiā 。 shāng nǚ bú zhī wáng guó hèn , gé jiāng yóu chàng hòu tíng huā 。
楼倚霜树外,镜天无一毫。 南山与秋色,气势两相高。
lóu yǐ shuāng shù wài ,jìng tiān wú yī háo 。 nán shān yǔ qiū sè ,qì shì liǎng xiàng gāo 。
折戟沉沙铁未销, 自将磨洗认前朝。 东风不与周郎便, 铜雀春深锁二乔。
shé jǐ chén shā tiě wèi xiāo , zì jiāng mó xǐ rèn qián cháo 。 dōng fēng bú yǔ zhōu láng biàn , tóng què chūn shēn suǒ èr qiáo 。
淮阳多病偶求欢, 客袖侵霜与烛盘。 砌下梨花一堆雪, 明年谁此凭栏杆?
huái yáng duō bìng ǒu qiú huān , kè xiù qīn shuāng yǔ zhú pán 。 qì xià lí huā yī duī xuě , míng nián shuí cǐ píng lán gǎn ?
汉宫一百四十五, 多下珠帘闭锁窗,
何处营巢夏将半, 茅檐烟里语双双。
hàn gōng yī bǎi sì shí wǔ , duō xià zhū lián bì suǒ chuāng ,
hé chù yíng cháo xià jiāng bàn , máo yán yān lǐ yǔ shuāng shuāng 。
百感衷来不自由,角声孤起夕阳楼。 碧山终日思无尽,芳草何年恨即休。 睫在眼前长不见,道非身外更何求? 谁人得似张公子,千首诗轻万户侯。
bǎi gǎn zhōng lái bú zì yóu ,jiǎo shēng gū qǐ xī yáng lóu 。 bì shān zhōng rì sī wú jìn ,fāng cǎo hé nián hèn jí xiū 。 jié zài yǎn qián zhǎng bú jiàn ,dào fēi shēn wài gèng hé qiú ? shuí rén dé sì zhāng gōng zǐ ,qiān shǒu shī qīng wàn hù hóu 。
长空澹澹孤鸟没,万古销沉向此中。[2][3][4][5] 看取汉家何事业,五陵无树起秋风。[6][7]
zhǎng kōng dàn dàn gū niǎo méi ,wàn gǔ xiāo chén xiàng cǐ zhōng 。[2][3][4][5] kàn qǔ hàn jiā hé shì yè ,wǔ líng wú shù qǐ qiū fēng 。[6][7]
【过华清宫】[1] 长安回望绣成堆, 山顶千门次第开。 一骑红尘妃子笑, 无人知是荔枝来。
【guò huá qīng gōng 】[1] zhǎng ān huí wàng xiù chéng duī , shān dǐng qiān mén cì dì kāi 。 yī qí hóng chén fēi zǐ xiào , wú rén zhī shì lì zhī lái 。
【过华清宫】 新丰绿树起尘埃,[1] 数骑渔阳探使回。[2] 霓裳一曲千峰上,[3] 舞破中原始下来。[4]
【guò huá qīng gōng 】 xīn fēng lǜ shù qǐ chén āi ,[1] shù qí yú yáng tàn shǐ huí 。[2] ní shang yī qǔ qiān fēng shàng ,[3] wǔ pò zhōng yuán shǐ xià lái 。[4]
千秋佳节名空在, 承露丝囊世已无。 唯有紫苔偏称意, 年年因雨上金铺。
qiān qiū jiā jiē míng kōng zài , chéng lù sī náng shì yǐ wú 。 wéi yǒu zǐ tái piān chēng yì , nián nián yīn yǔ shàng jīn pù 。
元载相公曾借箸,宪宗皇帝亦留神。 旋见衣冠就东市,忽遗弓剑不西巡。 牧羊驱马虽戎服,白发丹心尽汉臣。 唯有凉州歌舞曲,流传天下乐闲人。
yuán zǎi xiàng gōng céng jiè zhù ,xiàn zōng huáng dì yì liú shén 。 xuán jiàn yī guàn jiù dōng shì ,hū yí gōng jiàn bú xī xún 。 mù yáng qū mǎ suī róng fú ,bái fā dān xīn jìn hàn chén 。 wéi yǒu liáng zhōu gē wǔ qǔ ,liú chuán tiān xià lè xián rén 。
青山隐隐水迢迢, 秋尽江南草未凋。
二十四桥明月夜, 玉人何处教吹箫。
qīng shān yǐn yǐn shuǐ tiáo tiáo , qiū jìn jiāng nán cǎo wèi diāo 。
èr shí sì qiáo míng yuè yè , yù rén hé chù jiāo chuī xiāo 。
千里莺啼绿映红, 水村山郭酒旗风。[1][2] 南朝四百八十寺, 多少楼台烟雨中。
qiān lǐ yīng tí lǜ yìng hóng , shuǐ cūn shān guō jiǔ qí fēng 。[1][2] nán cháo sì bǎi bā shí sì , duō shǎo lóu tái yān yǔ zhōng 。
清时有味是无能, 闲爱孤云静爱僧。 欲把一麾江海去, 乐游原上望昭陵。
qīng shí yǒu wèi shì wú néng , xián ài gū yún jìng ài sēng 。 yù bǎ yī huī jiāng hǎi qù , lè yóu yuán shàng wàng zhāo líng 。
繁华事散逐香尘, 流水无情草自春。 日暮东风怨啼鸟, 落花犹似坠楼人。
fán huá shì sàn zhú xiāng chén , liú shuǐ wú qíng cǎo zì chūn 。 rì mù dōng fēng yuàn tí niǎo , luò huā yóu sì zhuì lóu rén 。