梦中作四绝句(之二)原文
黄金华发两飘萧,六九童心尚未消。
叱起海红帘底月,四厢花影怒于潮。
梦中作四绝句(之二)拼音版
huáng jīn huá fā liǎng piāo xiāo ,liù jiǔ tóng xīn shàng wèi xiāo 。
chì qǐ hǎi hóng lián dǐ yuè ,sì xiāng huā yǐng nù yú cháo 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
梦中作四绝句(之二)翻译
暂无翻译!
梦中作四绝句(之二)赏析
暂无赏析!
作者介绍
龚自珍(1792-1841),清末思想家、文学家。一名巩祚,易简,字(王瑟)人,号定庵。浙江仁和人。道光进士。曾任内阁中书、礼部主事。他支持林则徐禁烟,建议加强战备。他反对清末土地兼并,反对君主独裁。其为文纵横,自成一家,诗风瑰丽奇肆,辑有《龚自珍全集》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/59244.html
《梦中作四绝句(之二)》相关推荐
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【寒月吟】 夜起数山川,浩浩共月色。 不知何山青?不知何川白? 幽幽东南隅,似有偕隐宅。 东南一以望,终恋杭州路。 城里虽无家,城外却有墓。 相期买一丘,毋远故乡故。 而我屏见闻,而汝养幽素。 舟行百里问,须见墓门树。 南向发此言,恍欲双飞去。
【hán yuè yín 】 yè qǐ shù shān chuān ,hào hào gòng yuè sè 。 bú zhī hé shān qīng ?bú zhī hé chuān bái ? yōu yōu dōng nán yú ,sì yǒu xié yǐn zhái 。 dōng nán yī yǐ wàng ,zhōng liàn háng zhōu lù 。 chéng lǐ suī wú jiā ,chéng wài què yǒu mù 。 xiàng qī mǎi yī qiū ,wú yuǎn gù xiāng gù 。 ér wǒ píng jiàn wén ,ér rǔ yǎng yōu sù 。 zhōu háng bǎi lǐ wèn ,xū jiàn mù mén shù 。 nán xiàng fā cǐ yán ,huǎng yù shuāng fēi qù 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】[1] 浩荡离愁白日斜,[2] 吟鞭东指即天涯。[3] 落红不是无情物,[4] 化作春泥更护花。[5]
【jǐ hài zá shī 】[1] hào dàng lí chóu bái rì xié ,[2] yín biān dōng zhǐ jí tiān yá 。[3] luò hóng bú shì wú qíng wù ,[4] huà zuò chūn ní gèng hù huā 。[5]
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】
九州生气恃风雷,万马齐喑究可哀。
我劝天公重抖擞,不拘一格降人才。
【jǐ hài zá shī 】
jiǔ zhōu shēng qì shì fēng léi ,wàn mǎ qí yīn jiū kě āi 。
wǒ quàn tiān gōng zhòng dǒu sǒu ,bú jū yī gé jiàng rén cái 。
励志,小学古诗,古诗三百首, - 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】 秋心如海复如潮,惟有秋魂不可招。 漠漠郁金香在臂,亭亭古玉佩当腰。 气寒西北何人剑,声满东南几处箫。 一川星斗烂无数,长天一月坠林梢。
【jǐ hài zá shī 】 qiū xīn rú hǎi fù rú cháo ,wéi yǒu qiū hún bú kě zhāo 。 mò mò yù jīn xiāng zài bì ,tíng tíng gǔ yù pèi dāng yāo 。 qì hán xī běi hé rén jiàn ,shēng mǎn dōng nán jǐ chù xiāo 。 yī chuān xīng dòu làn wú shù ,zhǎng tiān yī yuè zhuì lín shāo 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】 少年哀乐过于人, 歌泣无端字字真。 既壮周旋杂痴黠, 童心来复梦中身。
【jǐ hài zá shī 】 shǎo nián āi lè guò yú rén , gē qì wú duān zì zì zhēn 。 jì zhuàng zhōu xuán zá chī xiá , tóng xīn lái fù mèng zhōng shēn 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】 少年击剑更吹箫, 剑气箫心一例消。 谁分苍凉归棹后, 万千哀乐集今朝。
【jǐ hài zá shī 】 shǎo nián jī jiàn gèng chuī xiāo , jiàn qì xiāo xīn yī lì xiāo 。 shuí fèn cāng liáng guī zhào hòu , wàn qiān āi lè jí jīn cháo 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】 天将何福予蛾眉? 生死湖山全盛时。 冰雪无痕灵气杳, 女仙不赋降坛诗。
【jǐ hài zá shī 】 tiān jiāng hé fú yǔ é méi ? shēng sǐ hú shān quán shèng shí 。 bīng xuě wú hén líng qì yǎo , nǚ xiān bú fù jiàng tán shī 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】 一百八下西溪钟, 一十三度溪花红。 是恩是怨无性相, 冥祥记里魂朦胧。
【jǐ hài zá shī 】 yī bǎi bā xià xī xī zhōng , yī shí sān dù xī huā hóng 。 shì ēn shì yuàn wú xìng xiàng , míng xiáng jì lǐ hún méng lóng 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【己亥杂诗】 一十三度溪花红, 一百八下西溪钟。 卿家沧桑卿命短, 渠侬不关关我侬。
【jǐ hài zá shī 】 yī shí sān dù xī huā hóng , yī bǎi bā xià xī xī zhōng 。 qīng jiā cāng sāng qīng mìng duǎn , qú nóng bú guān guān wǒ nóng 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【浪淘沙】 写梦 好梦最难留,吹过仙洲,寻思依样到心头[1]。 去也无踪寻也惯,一桁红楼[2]。 中有话绸缪[3],灯火帘钩,是仙是幻是温柔。 独自凄凉还自遣,自制离愁。
【làng táo shā 】 xiě mèng hǎo mèng zuì nán liú ,chuī guò xiān zhōu ,xún sī yī yàng dào xīn tóu [1]。 qù yě wú zōng xún yě guàn ,yī héng hóng lóu [2]。 zhōng yǒu huà chóu miù [3],dēng huǒ lián gōu ,shì xiān shì huàn shì wēn róu 。 dú zì qī liáng hái zì qiǎn ,zì zhì lí chóu 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【邻儿半夜哭】 邻儿半夜哭,或言忆前生; 前生何所忆?或者变文名。 我有一箧书,属草殊未成。 涂乙迨一纪,甘苦万千并! 百忧消中夜,何如坐经营? 剪烛蹶然起,婢笑妻复嗔; 万一明朝死,堕地泪纵横。
【lín ér bàn yè kū 】 lín ér bàn yè kū ,huò yán yì qián shēng ; qián shēng hé suǒ yì ?huò zhě biàn wén míng 。 wǒ yǒu yī qiè shū ,shǔ cǎo shū wèi chéng 。 tú yǐ dài yī jì ,gān kǔ wàn qiān bìng ! bǎi yōu xiāo zhōng yè ,hé rú zuò jīng yíng ? jiǎn zhú juě rán qǐ ,bì xiào qī fù chēn ; wàn yī míng cháo sǐ ,duò dì lèi zòng héng 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【梅村】 枳篱茅舍掩苍苔, 乞竹分花手自栽。 不好诣人贪客过, 惯迟作答爱书来。 闲窗听雨摊诗卷, 独树看云上啸台。 桑落酒香卢橘美, 钓船斜系草堂开。
【méi cūn 】 zhǐ lí máo shě yǎn cāng tái , qǐ zhú fèn huā shǒu zì zāi 。 bú hǎo yì rén tān kè guò , guàn chí zuò dá ài shū lái 。 xián chuāng tīng yǔ tān shī juàn , dú shù kàn yún shàng xiào tái 。 sāng luò jiǔ xiāng lú jú měi , diào chuán xié xì cǎo táng kāi 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
【猛忆】 狂臚文献耗中年, 亦是今生后起缘。 猛忆儿时心力異, 一灯红接混茫前。
【měng yì 】 kuáng lú wén xiàn hào zhōng nián , yì shì jīn shēng hòu qǐ yuán 。 měng yì ér shí xīn lì yì , yī dēng hóng jiē hún máng qián 。
- 作者:龚自珍 朝代:清代
黄金华发两飘萧, 六九童心尚未消。
叱起海红簾底月, 四厢花影怒于潮。
huáng jīn huá fā liǎng piāo xiāo , liù jiǔ tóng xīn shàng wèi xiāo 。
chì qǐ hǎi hóng lián dǐ yuè , sì xiāng huā yǐng nù yú cháo 。
嘲讽,命运,记梦, - 作者:龚自珍 朝代:清代
【鹊踏枝】[1] 过人家废园作 漠漠春芜春不住。[2] 藤刺牵衣,碍却行人路。 偏是无情偏解舞, 蒙蒙扑面皆飞絮。 绣院深沉谁是主? 一朵孤花,墙角明如许! 莫怨无人来折取,[3] 花开不合阳春暮。
【què tà zhī 】[1] guò rén jiā fèi yuán zuò mò mò chūn wú chūn bú zhù 。[2] téng cì qiān yī ,ài què háng rén lù 。 piān shì wú qíng piān jiě wǔ , méng méng pū miàn jiē fēi xù 。 xiù yuàn shēn chén shuí shì zhǔ ? yī duǒ gū huā ,qiáng jiǎo míng rú xǔ ! mò yuàn wú rén lái shé qǔ ,[3] huā kāi bú hé yáng chūn mù 。