折桂令·中秋原文
玉露泠泠,洗秋空银汉无波,比常夜清光更多,尽无碍桂影婆娑。
老子高歌,为问嫦娥,良夜恹恹,不醉如何?
折桂令·中秋拼音版
yī lún fēi jìng shuí mó ?zhào chè qián kūn ,yìn tòu shān hé 。yù lù líng líng ,xǐ qiū kōng yín hàn wú bō ,bǐ cháng yè qīng guāng gèng duō ,jìn wú ài guì yǐng pó suō 。lǎo zǐ gāo gē ,wéi wèn cháng é ,liáng yè yān yān ,bú zuì rú hé ?提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
折桂令·中秋注释
①飞镜:比喻中秋之月。②玉露泠泠:月光清凉、凄清的样子。冷冷,清凉之貌也。③银汉:天河。④恹恹:无精打采的样子。
折桂令·中秋简析
这首散曲抒发的是中秋夜一醉方休的情致,因此作者着力描写的是月光的澄彻,通过对澄彻月光的反复渲染创造出一种异常宁静的境界氛围。 “一轮……山河”起首一句,排空而入,造语奇崛。中秋之夜,月亮格外圆满明净,给人一种新奇之感。以“飞镜”作比,使人产生一种不知是从何处突然飞来挂到天上的联想。而“谁磨”一问,更造成一种月光明亮无比的情势。正因月光亮得出奇,才引起作者发此惊问。下面两句,转入对月光的具体描写,但作者没有进行正面描绘,而是采用侧面烘托的手法来表现月光的明亮。天地人间,山川原野,都被照耀得如同白昼,“彻”、“透”两字,形象地表现了月光照耀的程度。“玉露……无波”两句,又从另一侧面来写,只是它比前两句写得更加空灵。作者从玉露着眼,写玉露将秋空洗得“银汉无波”。那莹洁如玉的秋露,正是皓月映照下的特有产物。“比常夜……婆娑”,秋光如洗,月色较往常更为明净。纵使如此,也并没有妨碍月中桂树展现其优美洒落的身影。这是对前面的一个总结,同时又从明月本身来进行描写。前人曾有“斫却月中桂,清光应更多”(杜甫《一百五日夜对月》)的诗句,这里却一反其意,用“桂影婆娑”的清晰影像来反衬月光的澄彻。通过多侧面多层次的反复渲染,烘托出一种明月如水,清幽静谧的氛围。面对此情此境,作者不禁情从中来,他引吭高歌,并向月中的嫦娥发问:在这美好宁静的月夜,怎能不举杯痛饮,一醉方休呢?
同样写月,不同的作者、不同的主题会有不同的观察角度和不同的写法。李白的《月下独酌》抒发的是世无知音的寂寞之感,他笔下的月既不解饮,又不懂情,无知而冷漠。苏轼的《水调歌头·明月几时有》抒发的是坎坷路途中的落寞情怀,他想象中的月宫是“高处不胜寒”,强调的是“月有阴晴圆缺”。张养浩的这首散曲抒发的则是中秋之夜一醉方休的情致,因此,作者着力描写的是月光的澄彻,通过对澄彻月光的反复渲染,创造出一种异常宁静的境界氛围。李白、苏轼等人的咏月名作都是将明月与人事紧紧交织在一起来写,忽景忽情,情景交融。这首散曲却与此不同。它把主要笔墨都用在了对明月的描写上,只是最后才在前面描写的基础上点出作者内心的感受。这种先景后情、情因景生的写法似乎已经成了常规,写不好,往往会落入俗套。其关键在于景要切,情要真,两者融合得自然。这首散曲成功的奥秘也就在这里。
作者介绍
张养浩(1269—1329年),汉族,字希孟,号云庄,山东济南人,元代著名散曲家。诗、文兼擅,而以散曲著称。代表作有《山坡羊·潼关怀古》等。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/5894.html
《折桂令·中秋》相关推荐
- 作者:张养浩 朝代:唐代
峰峦如聚,波涛如怒,山河表里潼关路。望西都,意踌躇。
伤心秦汉经行处,宫阙万间都做了土。兴,百姓苦;亡,百姓苦!fēng luán rú jù ,bō tāo rú nù ,shān hé biǎo lǐ tóng guān lù 。wàng xī dōu ,yì chóu chú 。
shāng xīn qín hàn jīng háng chù ,gōng què wàn jiān dōu zuò le tǔ 。xìng ,bǎi xìng kǔ ;wáng ,bǎi xìng kǔ !初中古诗,高中古诗,怀古,同情,忧民, - 作者:张养浩 朝代:唐代
骊山四顾,阿房一炬,当时奢侈今何处?只见草萧疏,水萦纡。至今遗恨迷烟树。列国周齐秦汉楚,赢,都变做了土;输,都变做了土。
lí shān sì gù ,ā fáng yī jù ,dāng shí shē chǐ jīn hé chù ?zhī jiàn cǎo xiāo shū ,shuǐ yíng yū 。zhì jīn yí hèn mí yān shù 。liè guó zhōu qí qín hàn chǔ ,yíng ,dōu biàn zuò le tǔ ;shū ,dōu biàn zuò le tǔ 。
初中古诗, - 作者:张养浩 朝代:唐代
一江烟水照晴岚,两岸人家接画檐,芰荷丛一段秋光淡。
看沙鸥舞再三,卷香风十里珠帘。
画船儿天边至,酒旗儿风外飐。
爱杀江南!yī jiāng yān shuǐ zhào qíng lán ,liǎng àn rén jiā jiē huà yán ,jì hé cóng yī duàn qiū guāng dàn 。
kàn shā ōu wǔ zài sān ,juàn xiāng fēng shí lǐ zhū lián 。
huà chuán ér tiān biān zhì ,jiǔ qí ér fēng wài zhǎn 。
ài shā jiāng nán !荷花, - 作者:张养浩 朝代:唐代
往常时为功名惹是非,如今对山水忘名利;往常时趁鸡声赴早朝,如今近晌午犹然睡。往常时秉笏立丹墀,如今把菊向东离;往常时俯仰承极贵,如今逍遥谒故知;往常时狂痴,险犯着笞杖徒流罪;如今便宜,课会风花雪月题。云来山更佳,云去山如画。出因云晦明,云共山高下。倚仗立云沙,回首见山家,野鹿眠山草,山猿戏野花。云霞,我爱山无价。看时行踏,云山也爱咱。抖擞了元亮尘,分付了苏卿印;喜西风范蠡舟,任雪满潘安鬓。
乞得自由身,且作太平民;酒吸华峰月,吟泺水春。而今,识破东华梦;红裙,休歌南浦云。三十年一梦惊,财与气消磨尽。把当年花月心,都变做了今日山林兴。
早是不能行,那更鬓星星。镜里常嗟叹,人前强打撑。歌声,积渐的无心听;多情,你频来待怎生?自高悬神武冠,身无事心无患。对风花雪月吟,有笔砚琴书伴。
梦境儿也清安,俗势利不相关,由他傀儡棚头闹,且向昆仑顶上看。云山,隔断红尘岸;游观,壶中天地宽。
也不学严子陵七里滩,也不学姜太公磻溪岸,也不学贺知章乞监湖,也不学柳子厚游南间。俺住云水屋三间,风月竹千竿。一任傀儡棚中闹,且向昆仑顶上看。身安,倒大来无忧患;游观,壶中天地宽。
wǎng cháng shí wéi gōng míng rě shì fēi ,rú jīn duì shān shuǐ wàng míng lì ;wǎng cháng shí chèn jī shēng fù zǎo cháo ,rú jīn jìn shǎng wǔ yóu rán shuì 。wǎng cháng shí bǐng hù lì dān chí ,rú jīn bǎ jú xiàng dōng lí ;wǎng cháng shí fǔ yǎng chéng jí guì ,rú jīn xiāo yáo yè gù zhī ;wǎng cháng shí kuáng chī ,xiǎn fàn zhe chī zhàng tú liú zuì ;rú jīn biàn yí ,kè huì fēng huā xuě yuè tí 。yún lái shān gèng jiā ,yún qù shān rú huà 。chū yīn yún huì míng ,yún gòng shān gāo xià 。yǐ zhàng lì yún shā ,huí shǒu jiàn shān jiā ,yě lù mián shān cǎo ,shān yuán xì yě huā 。yún xiá ,wǒ ài shān wú jià 。kàn shí háng tà ,yún shān yě ài zán 。dǒu sǒu le yuán liàng chén ,fèn fù le sū qīng yìn ;xǐ xī fēng fàn lí zhōu ,rèn xuě mǎn pān ān bìn 。
qǐ dé zì yóu shēn ,qiě zuò tài píng mín ;jiǔ xī huá fēng yuè ,yín luò shuǐ chūn 。ér jīn ,shí pò dōng huá mèng ;hóng qún ,xiū gē nán pǔ yún 。sān shí nián yī mèng jīng ,cái yǔ qì xiāo mó jìn 。bǎ dāng nián huā yuè xīn ,dōu biàn zuò le jīn rì shān lín xìng 。
zǎo shì bú néng háng ,nà gèng bìn xīng xīng 。jìng lǐ cháng jiē tàn ,rén qián qiáng dǎ chēng 。gē shēng ,jī jiàn de wú xīn tīng ;duō qíng ,nǐ pín lái dài zěn shēng ?zì gāo xuán shén wǔ guàn ,shēn wú shì xīn wú huàn 。duì fēng huā xuě yuè yín ,yǒu bǐ yàn qín shū bàn 。
mèng jìng ér yě qīng ān ,sú shì lì bú xiàng guān ,yóu tā guī lěi péng tóu nào ,qiě xiàng kūn lún dǐng shàng kàn 。yún shān ,gé duàn hóng chén àn ;yóu guān ,hú zhōng tiān dì kuān 。
yě bú xué yán zǐ líng qī lǐ tān ,yě bú xué jiāng tài gōng bō xī àn ,yě bú xué hè zhī zhāng qǐ jiān hú ,yě bú xué liǔ zǐ hòu yóu nán jiān 。ǎn zhù yún shuǐ wū sān jiān ,fēng yuè zhú qiān gān 。yī rèn guī lěi péng zhōng nào ,qiě xiàng kūn lún dǐng shàng kàn 。shēn ān ,dǎo dà lái wú yōu huàn ;yóu guān ,hú zhōng tiān dì kuān 。
写山, - 作者:张养浩 朝代:唐代
用尽我为国为民心,祈下些值金值玉雨,数年空盼望,一旦遂沾濡,唤省焦枯,喜万象春如故,恨流民尚在途,留不住都弃业抛家,当不的也离乡背土。
[梁州]恨不得把野草翻腾做菽粟,澄河沙都变化做金珠。
直使千门万户家豪富,我也不枉了受天禄。
眼觑着灾伤教我没是处,只落得雪满头颅。
[尾声]青天多谢相扶助,赤子从今罢叹吁。
只愿得三日霖霪不停住,便下当街上似五湖,
都渰了九衢,犹自洗不尽从前受过的苦。yòng jìn wǒ wéi guó wéi mín xīn ,qí xià xiē zhí jīn zhí yù yǔ ,shù nián kōng pàn wàng ,yī dàn suí zhān rú ,huàn shěng jiāo kū ,xǐ wàn xiàng chūn rú gù ,hèn liú mín shàng zài tú ,liú bú zhù dōu qì yè pāo jiā ,dāng bú de yě lí xiāng bèi tǔ 。
[liáng zhōu ]hèn bú dé bǎ yě cǎo fān téng zuò shū sù ,chéng hé shā dōu biàn huà zuò jīn zhū 。
zhí shǐ qiān mén wàn hù jiā háo fù ,wǒ yě bú wǎng le shòu tiān lù 。
yǎn qù zhe zāi shāng jiāo wǒ méi shì chù ,zhī luò dé xuě mǎn tóu lú 。
[wěi shēng ]qīng tiān duō xiè xiàng fú zhù ,chì zǐ cóng jīn bà tàn yù 。
zhī yuàn dé sān rì lín yín bú tíng zhù ,biàn xià dāng jiē shàng sì wǔ hú ,
dōu yǎn le jiǔ qú ,yóu zì xǐ bú jìn cóng qián shòu guò de kǔ 。咏物, - 作者:张养浩 朝代:元代
携美姬湖上
远山,近山,两意冰弦散。行云十二拥翠鬟,搀不定春风幔。锦帐琵琶,司空听惯,险教人唤小蛮。粉残,黛减,正好向灯前看。
锦筝,玉笙,落日平湖净。宝花解语不胜情,翠袖金波莹。苏小堤边,东风一另,怕羞杀林外莺。方酒醒,梦惊,正好向灯前听。
玉舟,渐收,淡淡双蛾皱。鸳鸯罗带几多愁,系不定春风瘦。二八芳年,花开时候,酒添娇月带羞。醉休,睡休,正好向灯前候。
美哉,美哉,忙解阑胸带。鸳鸯枕上口揾腮,直恁么腰肢摆。朦胧笑脸,由他抢白,且宽心权宁耐。姐姐,奶奶,正好向灯前快。
咏美
翠梳,浅铺,粉汁香尘素。画阑谁与月同孤,试听高唐赋。云堆玉梳,多情眉宇,有离人愁万缕。若还,寄取,罗帕上题诗去。
柳腰,翠裙,不似昨宵困。轻风吹散晓窗云,花落佳人鬓。璧月多情,黄昏谁近,素盈盈罗帕尘。泪痕,尚存,须寄与东风信。xié měi jī hú shàng
yuǎn shān ,jìn shān ,liǎng yì bīng xián sàn 。háng yún shí èr yōng cuì huán ,chān bú dìng chūn fēng màn 。jǐn zhàng pí pá ,sī kōng tīng guàn ,xiǎn jiāo rén huàn xiǎo mán 。fěn cán ,dài jiǎn ,zhèng hǎo xiàng dēng qián kàn 。
jǐn zhēng ,yù shēng ,luò rì píng hú jìng 。bǎo huā jiě yǔ bú shèng qíng ,cuì xiù jīn bō yíng 。sū xiǎo dī biān ,dōng fēng yī lìng ,pà xiū shā lín wài yīng 。fāng jiǔ xǐng ,mèng jīng ,zhèng hǎo xiàng dēng qián tīng 。
yù zhōu ,jiàn shōu ,dàn dàn shuāng é zhòu 。yuān yāng luó dài jǐ duō chóu ,xì bú dìng chūn fēng shòu 。èr bā fāng nián ,huā kāi shí hòu ,jiǔ tiān jiāo yuè dài xiū 。zuì xiū ,shuì xiū ,zhèng hǎo xiàng dēng qián hòu 。
měi zāi ,měi zāi ,máng jiě lán xiōng dài 。yuān yāng zhěn shàng kǒu wù sāi ,zhí nín me yāo zhī bǎi 。méng lóng xiào liǎn ,yóu tā qiǎng bái ,qiě kuān xīn quán níng nài 。jiě jiě ,nǎi nǎi ,zhèng hǎo xiàng dēng qián kuài 。
yǒng měi
cuì shū ,qiǎn pù ,fěn zhī xiāng chén sù 。huà lán shuí yǔ yuè tóng gū ,shì tīng gāo táng fù 。yún duī yù shū ,duō qíng méi yǔ ,yǒu lí rén chóu wàn lǚ 。ruò hái ,jì qǔ ,luó pà shàng tí shī qù 。
liǔ yāo ,cuì qún ,bú sì zuó xiāo kùn 。qīng fēng chuī sàn xiǎo chuāng yún ,huā luò jiā rén bìn 。bì yuè duō qíng ,huáng hūn shuí jìn ,sù yíng yíng luó pà chén 。lèi hén ,shàng cún ,xū jì yǔ dōng fēng xìn 。辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
春
水绕门,树围村,雨初晴满川花草新。鸡犬欣欣,鸥鹭纷纷,占断玉溪春。爱庞公不入城阃,喜陈抟高卧烟云,陆龟蒙长散诞,陶元亮自耕耘。这几君,都不是等闲人。
夏
爱绰然,靠林泉,正当门满池千叶莲。一带山川,万顷风烟,都在几席边。压枝低金杏如拳,客来时樽酒留连。按新声歌乐府,分险韵赋诗篇。见胎仙,飞下九重天。
秋
水影寒,藕花残,被西风有人独倚阑。醉眼遥观,北渚南山,照映锦斓斑。利名尘不到柴关,绰然亭倒大幽闲。共三闾歌楚些,同四皓访商颜。笑人间,无处不邯郸。
冬白战体
天欲明,觉寒生,打书窗只闻风有声。步出柴荆,遥望郊坰,滚滚势如倾。四围山岩壑都平,道途间无个人行。爱园林春浩荡,喜天地气澄清。巧丹青,怎画绰然亭?
赴詹事丞召至通州感疾还家
干送行,谩长亭,被恩书挽回云水情。才到燕京,便要回程,你好自在也老先生!带行人所望无成,管伴使饮气吞声。水和山应也恨,来与去不曾停。几曾经,不睹是的晋渊明?
自挂冠,历长安,共白云往来山水间。名不相干,利不相关,天地一身闲。绿杨堤黄鸟绵蛮,红蓼滩白鹭翩翻。尽红尘千万丈,飞不到钓鱼滩。只一竿,钓出水中仙。
绰然亭独坐
白日迟,锦鸠啼,看儿童汲泉浇菜畦。杨柳风微,苗稼云齐,桑柘翠烟迷。映青山茅舍疏篱,绕孤村流水花堤。看蜂蝶高下舞,任鸥鹭往来飞。笑嘻嘻,不觉日平西。
寿日燕饮
一雨晴,百花明,谢诸公不辞郊外行。尽是簪缨,充塞门庭,车马闹纵横。递香罗争祝长生,捧金杯斗和歌声。彻青霄仙乐响,扶翠袖玉山倾。眼睁睁,险踏碎绰然亭。
辞参议还家,连次乡会十余日,故赋此离省堂,到家乡,正荷花烂开云锦香。游玩秋光,朋友相将,日日大筵张。会波楼醉墨淋浪,历下亭金缕悠扬。大明湖摇画舫,华不注倒壶觞。这几场,忙杀柘枝娘。chūn
shuǐ rào mén ,shù wéi cūn ,yǔ chū qíng mǎn chuān huā cǎo xīn 。jī quǎn xīn xīn ,ōu lù fēn fēn ,zhàn duàn yù xī chūn 。ài páng gōng bú rù chéng kǔn ,xǐ chén tuán gāo wò yān yún ,lù guī méng zhǎng sàn dàn ,táo yuán liàng zì gēng yún 。zhè jǐ jun1 ,dōu bú shì děng xián rén 。
xià
ài chāo rán ,kào lín quán ,zhèng dāng mén mǎn chí qiān yè lián 。yī dài shān chuān ,wàn qǐng fēng yān ,dōu zài jǐ xí biān 。yā zhī dī jīn xìng rú quán ,kè lái shí zūn jiǔ liú lián 。àn xīn shēng gē lè fǔ ,fèn xiǎn yùn fù shī piān 。jiàn tāi xiān ,fēi xià jiǔ zhòng tiān 。
qiū
shuǐ yǐng hán ,ǒu huā cán ,bèi xī fēng yǒu rén dú yǐ lán 。zuì yǎn yáo guān ,běi zhǔ nán shān ,zhào yìng jǐn lán bān 。lì míng chén bú dào chái guān ,chāo rán tíng dǎo dà yōu xián 。gòng sān lǘ gē chǔ xiē ,tóng sì hào fǎng shāng yán 。xiào rén jiān ,wú chù bú hán dān 。
dōng bái zhàn tǐ
tiān yù míng ,jiào hán shēng ,dǎ shū chuāng zhī wén fēng yǒu shēng 。bù chū chái jīng ,yáo wàng jiāo shǎng ,gǔn gǔn shì rú qīng 。sì wéi shān yán hè dōu píng ,dào tú jiān wú gè rén háng 。ài yuán lín chūn hào dàng ,xǐ tiān dì qì chéng qīng 。qiǎo dān qīng ,zěn huà chāo rán tíng ?
fù zhān shì chéng zhào zhì tōng zhōu gǎn jí hái jiā
gàn sòng háng ,màn zhǎng tíng ,bèi ēn shū wǎn huí yún shuǐ qíng 。cái dào yàn jīng ,biàn yào huí chéng ,nǐ hǎo zì zài yě lǎo xiān shēng !dài háng rén suǒ wàng wú chéng ,guǎn bàn shǐ yǐn qì tūn shēng 。shuǐ hé shān yīng yě hèn ,lái yǔ qù bú céng tíng 。jǐ céng jīng ,bú dǔ shì de jìn yuān míng ?
zì guà guàn ,lì zhǎng ān ,gòng bái yún wǎng lái shān shuǐ jiān 。míng bú xiàng gàn ,lì bú xiàng guān ,tiān dì yī shēn xián 。lǜ yáng dī huáng niǎo mián mán ,hóng liǎo tān bái lù piān fān 。jìn hóng chén qiān wàn zhàng ,fēi bú dào diào yú tān 。zhī yī gān ,diào chū shuǐ zhōng xiān 。
chāo rán tíng dú zuò
bái rì chí ,jǐn jiū tí ,kàn ér tóng jí quán jiāo cài qí 。yáng liǔ fēng wēi ,miáo jià yún qí ,sāng zhè cuì yān mí 。yìng qīng shān máo shě shū lí ,rào gū cūn liú shuǐ huā dī 。kàn fēng dié gāo xià wǔ ,rèn ōu lù wǎng lái fēi 。xiào xī xī ,bú jiào rì píng xī 。
shòu rì yàn yǐn
yī yǔ qíng ,bǎi huā míng ,xiè zhū gōng bú cí jiāo wài háng 。jìn shì zān yīng ,chōng sāi mén tíng ,chē mǎ nào zòng héng 。dì xiāng luó zhēng zhù zhǎng shēng ,pěng jīn bēi dòu hé gē shēng 。chè qīng xiāo xiān lè xiǎng ,fú cuì xiù yù shān qīng 。yǎn zhēng zhēng ,xiǎn tà suì chāo rán tíng 。
cí cān yì hái jiā ,lián cì xiāng huì shí yú rì ,gù fù cǐ lí shěng táng ,dào jiā xiāng ,zhèng hé huā làn kāi yún jǐn xiāng 。yóu wán qiū guāng ,péng yǒu xiàng jiāng ,rì rì dà yàn zhāng 。huì bō lóu zuì mò lín làng ,lì xià tíng jīn lǚ yōu yáng 。dà míng hú yáo huà fǎng ,huá bú zhù dǎo hú shāng 。zhè jǐ chǎng ,máng shā zhè zhī niáng 。辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
四月一日喜雨
万象欲焦枯,一雨足沾濡。天地回生意,风云起壮图。农夫,舞破蓑衣绿。和余,欢喜的无是处!sì yuè yī rì xǐ yǔ
wàn xiàng yù jiāo kū ,yī yǔ zú zhān rú 。tiān dì huí shēng yì ,fēng yún qǐ zhuàng tú 。nóng fū ,wǔ pò suō yī lǜ 。hé yú ,huān xǐ de wú shì chù !辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
蔬圃莲池药阑,石田茅屋柴关。俺这里花发的疾,溪流的慢,绰然亭别是人间。对着这万顷风烟四面山,因此上功名意懒!
班定远飘零玉关,楚灵均憔悴江干。李斯有黄犬悲,陆机有华亭叹,张柬之老来遭难。把个苏子瞻长流了四五番,因此上功名意懒!
昨日颜如渥丹,今朝鬓发斑斑。恰才桃李春,又早桑榆晚,断送了古人何限?只为天地无情乐事悭,因此上功名意懒!
郭子仪功威吐蕃,李太白书骇南蛮。房玄龄经济才,尉敬德英雄汉,魏徵般敢言直谏。这的每都不满高人一笑看,因此上功名意懒!
苫茅屋白云数间,睡芸窗红日三竿。远近村,高低涧,把人我是非遮断。阆苑蓬莱咫尺间,园此上功名意懒!
万言策长沙不还,六韬书云梦空叹。只为他进身的疾,收心的晚,终不免有许多忧患。见了些无下梢从前玉笋班,因此上功名意懒!
笔砚琴书座间,松筠梅菊江于。欢有余,春无限,绰然亭只疑在天上。万事无心一钓竿,因此上功名意懒。
寄阅世道人侯和卿
披一领熬日月耐风霜道袍,系一条锁心猿拴意马环绦。穿一对圣僧鞋,带一顶温公帽,一心敬奉三教。休指望做神仙上九霄,只落得无是非清闲到老。shū pǔ lián chí yào lán ,shí tián máo wū chái guān 。ǎn zhè lǐ huā fā de jí ,xī liú de màn ,chāo rán tíng bié shì rén jiān 。duì zhe zhè wàn qǐng fēng yān sì miàn shān ,yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn !
bān dìng yuǎn piāo líng yù guān ,chǔ líng jun1 qiáo cuì jiāng gàn 。lǐ sī yǒu huáng quǎn bēi ,lù jī yǒu huá tíng tàn ,zhāng jiǎn zhī lǎo lái zāo nán 。bǎ gè sū zǐ zhān zhǎng liú le sì wǔ fān ,yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn !
zuó rì yán rú wò dān ,jīn cháo bìn fā bān bān 。qià cái táo lǐ chūn ,yòu zǎo sāng yú wǎn ,duàn sòng le gǔ rén hé xiàn ?zhī wéi tiān dì wú qíng lè shì qiān ,yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn !
guō zǐ yí gōng wēi tǔ fān ,lǐ tài bái shū hài nán mán 。fáng xuán líng jīng jì cái ,wèi jìng dé yīng xióng hàn ,wèi zhēng bān gǎn yán zhí jiàn 。zhè de měi dōu bú mǎn gāo rén yī xiào kàn ,yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn !
shān máo wū bái yún shù jiān ,shuì yún chuāng hóng rì sān gān 。yuǎn jìn cūn ,gāo dī jiàn ,bǎ rén wǒ shì fēi zhē duàn 。láng yuàn péng lái zhǐ chǐ jiān ,yuán cǐ shàng gōng míng yì lǎn !
wàn yán cè zhǎng shā bú hái ,liù tāo shū yún mèng kōng tàn 。zhī wéi tā jìn shēn de jí ,shōu xīn de wǎn ,zhōng bú miǎn yǒu xǔ duō yōu huàn 。jiàn le xiē wú xià shāo cóng qián yù sǔn bān ,yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn !
bǐ yàn qín shū zuò jiān ,sōng jun1 méi jú jiāng yú 。huān yǒu yú ,chūn wú xiàn ,chāo rán tíng zhī yí zài tiān shàng 。wàn shì wú xīn yī diào gān ,yīn cǐ shàng gōng míng yì lǎn 。
jì yuè shì dào rén hóu hé qīng
pī yī lǐng áo rì yuè nài fēng shuāng dào páo ,xì yī tiáo suǒ xīn yuán shuān yì mǎ huán tāo 。chuān yī duì shèng sēng xié ,dài yī dǐng wēn gōng mào ,yī xīn jìng fèng sān jiāo 。xiū zhǐ wàng zuò shén xiān shàng jiǔ xiāo ,zhī luò dé wú shì fēi qīng xián dào lǎo 。辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
参议随朝天意可,又受奔波,绰然谁更笑呵呵。倒大来快活,倒大来快活。大小清河诸锦波,华鹊山坡,牧童齐唱采莲歌。倒大来快活,倒大来快活。
cān yì suí cháo tiān yì kě ,yòu shòu bēn bō ,chāo rán shuí gèng xiào hē hē 。dǎo dà lái kuài huó ,dǎo dà lái kuài huó 。dà xiǎo qīng hé zhū jǐn bō ,huá què shān pō ,mù tóng qí chàng cǎi lián gē 。dǎo dà lái kuài huó ,dǎo dà lái kuài huó 。
辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
喜山林眼界高,嫌市井人烟闹。过中年便退官,再不想长安道。
绰然一亭尘世表,不许俗人到。四面桑麻深,一带云山妙,这一塔儿快活直到老。xǐ shān lín yǎn jiè gāo ,xián shì jǐng rén yān nào 。guò zhōng nián biàn tuì guān ,zài bú xiǎng zhǎng ān dào 。
chāo rán yī tíng chén shì biǎo ,bú xǔ sú rén dào 。sì miàn sāng má shēn ,yī dài yún shān miào ,zhè yī tǎ ér kuài huó zhí dào lǎo 。辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
从跳出功名火坑,来到这花月蓬瀛。守着这良田数顷,看一会雨种烟耕。倒大来心头不惊,每日家直睡到天明。
见斜川鸡犬乐升平,绕屋桑麻翠烟生。杖藜无处不堪行,满目云山画难成。泉声,响时仔细听,转觉柴门静。
寒食道中
清明禁烟,雨过郊原,三四株溪边杏桃,一两处墙里秋千。隐隐的如闻管弦,却原来是流水溅溅。人家浑似武陵源,烟霭蒙蒙淡春天。游人马上袅金鞭,野老田间话丰年。山川,都来杖屦边,早子称了闲居愿。
遂闲堂即事
堂名遂闲,偃息其间。对着这青编四围、翠玉千竿。壁上关仝范宽,枕上陈抟。
古铜围座锦斓斑,玛瑙杯斟水晶寒。灵石相间玉潺湲,笔砚窗前雨声干。倒大来清安,柴门势不关,一任云飞散。
秋池散虑
池亭草苫,书架牙签。对着这烟波绿惨,霜叶红酣。太湖石神剜鬼劚,掩映着这松杉。恰便似蛟龙飞绕玉巉岩,忄害的些野鹿山猿半痴憨。呼童忙为卷疏帘,老子无语但掀髯。遥瞻,云山露半尖,越显的秋光淡。cóng tiào chū gōng míng huǒ kēng ,lái dào zhè huā yuè péng yíng 。shǒu zhe zhè liáng tián shù qǐng ,kàn yī huì yǔ zhǒng yān gēng 。dǎo dà lái xīn tóu bú jīng ,měi rì jiā zhí shuì dào tiān míng 。
jiàn xié chuān jī quǎn lè shēng píng ,rào wū sāng má cuì yān shēng 。zhàng lí wú chù bú kān háng ,mǎn mù yún shān huà nán chéng 。quán shēng ,xiǎng shí zǎi xì tīng ,zhuǎn jiào chái mén jìng 。
hán shí dào zhōng
qīng míng jìn yān ,yǔ guò jiāo yuán ,sān sì zhū xī biān xìng táo ,yī liǎng chù qiáng lǐ qiū qiān 。yǐn yǐn de rú wén guǎn xián ,què yuán lái shì liú shuǐ jiàn jiàn 。rén jiā hún sì wǔ líng yuán ,yān ǎi méng méng dàn chūn tiān 。yóu rén mǎ shàng niǎo jīn biān ,yě lǎo tián jiān huà fēng nián 。shān chuān ,dōu lái zhàng jù biān ,zǎo zǐ chēng le xián jū yuàn 。
suí xián táng jí shì
táng míng suí xián ,yǎn xī qí jiān 。duì zhe zhè qīng biān sì wéi 、cuì yù qiān gān 。bì shàng guān tóng fàn kuān ,zhěn shàng chén tuán 。
gǔ tóng wéi zuò jǐn lán bān ,mǎ nǎo bēi zhēn shuǐ jīng hán 。líng shí xiàng jiān yù chán yuán ,bǐ yàn chuāng qián yǔ shēng gàn 。dǎo dà lái qīng ān ,chái mén shì bú guān ,yī rèn yún fēi sàn 。
qiū chí sàn lǜ
chí tíng cǎo shān ,shū jià yá qiān 。duì zhe zhè yān bō lǜ cǎn ,shuāng yè hóng hān 。tài hú shí shén wān guǐ zhú ,yǎn yìng zhe zhè sōng shān 。qià biàn sì jiāo lóng fēi rào yù chán yán ,shù hài de xiē yě lù shān yuán bàn chī hān 。hū tóng máng wéi juàn shū lián ,lǎo zǐ wú yǔ dàn xiān rán 。yáo zhān ,yún shān lù bàn jiān ,yuè xiǎn de qiū guāng dàn 。辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
咏喜雨
用尽我为民为国心,祈下些值玉值金雨。数年空盼望,一旦遂沾濡。唤省焦枯,喜万象春如故,恨流民尚在途。留不住都弃业抛家,当不的也离乡背土。
【梁州】恨不的把野草翻腾做菽粟,澄河沙都变化做金珠。直使千门万户家豪富,我也不枉了受天禄。眼觑着灾伤教我没是处,只落的雪满头颅。
【尾声】青天多谢相扶助,赤子从今罢叹吁。只愿的三日霖霪不停住,便下当街上似五湖,都淹了九衢,犹自洗不尽从前受过的苦!yǒng xǐ yǔ
yòng jìn wǒ wéi mín wéi guó xīn ,qí xià xiē zhí yù zhí jīn yǔ 。shù nián kōng pàn wàng ,yī dàn suí zhān rú 。huàn shěng jiāo kū ,xǐ wàn xiàng chūn rú gù ,hèn liú mín shàng zài tú 。liú bú zhù dōu qì yè pāo jiā ,dāng bú de yě lí xiāng bèi tǔ 。
【liáng zhōu 】hèn bú de bǎ yě cǎo fān téng zuò shū sù ,chéng hé shā dōu biàn huà zuò jīn zhū 。zhí shǐ qiān mén wàn hù jiā háo fù ,wǒ yě bú wǎng le shòu tiān lù 。yǎn qù zhe zāi shāng jiāo wǒ méi shì chù ,zhī luò de xuě mǎn tóu lú 。
【wěi shēng 】qīng tiān duō xiè xiàng fú zhù ,chì zǐ cóng jīn bà tàn yù 。zhī yuàn de sān rì lín yín bú tíng zhù ,biàn xià dāng jiē shàng sì wǔ hú ,dōu yān le jiǔ qú ,yóu zì xǐ bú jìn cóng qián shòu guò de kǔ !辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
人生于世,休行非义,谩过人也谩不过天公意。便儹些东西,得些衣食,他时终作儿孙累,本分世间为第一。休使见识,干图甚的!
休图官禄,休求金玉,随缘得过休多欲。富何如?贵何如?没来由惹得人嫉妒,回首百年都做了土。人,皆笑汝;渠,干受苦!
如何是良贵?如何是珍味?所行所做依仁义。淡黄虀,也似堂食,必能如此方无愧,万事莫教差半米。天,成就你;人,钦敬你。
无官何患?无钱何惮?休教无德人轻慢。你便列朝班,铸铜山,止不过只为衣和饭,腹内不饥身上暖。官,君莫想;钱,君莫想。
于人诚信,于官清正,居于乡里宜和顺。莫亏心,莫贪名,人生万事皆前定,行歹暗中天照临。疾,也报应;迟,也报应。
休学谄佞,休学奔竞,休学说谎言无信。貌相迎,不实诚,纵然富贵皆侥幸,神恶鬼嫌人又憎。官,待怎生;钱,待怎生。
与人方便,救人危患,休趋富汉欺穷汉。恶非难,善为难,细推物理皆虚幻,但得个美名儿留在世间。心,也得安;身,也得安。
真实常在,虚脾终败,过河休把桥梁坏。你便有文才,有钱财,一时间怕不人耽待,半空里若差将个打算的来。强,难挣揣;乖,难挣揣。金银盈溢,于身无益,争如长把人周济。落便宜,是得便宜,世人岂解天公意,毒害到头伤了自己。金,也笑你;银,也笑你。
天机参破,人情识破,归来闲枕白云卧。向岩阿,且婆娑,琴书笔砚为功课,轩裳倘来何用躲?行,也在我;藏,也在我。
骊山怀古
骊山四顾,阿房一炬,当时奢侈今何处?只见草萧疏,水萦纡,至今遗恨迷烟树,列国周齐秦汉楚。赢,都变做了土;输,都变做了土!
骊山屏翠,汤泉鼎沸.说琼楼玉宇今俱废。汉唐碑,半为灰,荆榛长满繁华地,尧舜土阶君莫鄙。生,人赞美;亡,人赞美。
沔池怀古
秦如狼虎,赵如豚鼠,秦强赵弱非虚语。笑相如,大粗疏,欲凭血气为伊吕,万一座间诛戮汝,君也,谁做主?民也,谁做主?
秦王强暴,赵王懦弱,相如何以为怀抱?不量度,剩粗豪,酒席间便欲伐无道,倘若祖龙心内恼,君,干送了;民,干送了!
北邙山怀古
悲风成阵,荒烟埋恨,碑铭残缺应难认。知他是汉朝君,晋朝臣?把风云庆会消磨尽,都做了北邙山下尘。便是君,也唤不应;便是臣,也唤不应!
洛阳怀古
天津桥上,凭阑遥望,舂陵王气都凋丧。树苍苍,水茫茫,云台不见中兴将,千古转头归灭亡。功,也不久长;名,也不久长。
潼关怀古
峰峦如聚,波涛如怒,山河表里潼关路。望西都,意踌蹰,伤心秦汉经行处,宫阙万间都做了土。兴,百姓苦;亡,百姓苦!
未央怀古
三杰当日,俱曾此地,殷勤纳谏论兴废。见遗基,怎不伤悲,山河犹带英雄气,试上最高处闲坐地。东,也在图画里;西,也在图画里。
咸阳怀古
城池俱坏,英雄安在?云龙几度相交代!想兴衰,若为怀,唐家才起隋家败。世态有如云变改。疾,也是天地差;迟,也是天地差!rén shēng yú shì ,xiū háng fēi yì ,màn guò rén yě màn bú guò tiān gōng yì 。biàn zǎn xiē dōng xī ,dé xiē yī shí ,tā shí zhōng zuò ér sūn lèi ,běn fèn shì jiān wéi dì yī 。xiū shǐ jiàn shí ,gàn tú shèn de !
xiū tú guān lù ,xiū qiú jīn yù ,suí yuán dé guò xiū duō yù 。fù hé rú ?guì hé rú ?méi lái yóu rě dé rén jí dù ,huí shǒu bǎi nián dōu zuò le tǔ 。rén ,jiē xiào rǔ ;qú ,gàn shòu kǔ !
rú hé shì liáng guì ?rú hé shì zhēn wèi ?suǒ háng suǒ zuò yī rén yì 。dàn huáng jī ,yě sì táng shí ,bì néng rú cǐ fāng wú kuì ,wàn shì mò jiāo chà bàn mǐ 。tiān ,chéng jiù nǐ ;rén ,qīn jìng nǐ 。
wú guān hé huàn ?wú qián hé dàn ?xiū jiāo wú dé rén qīng màn 。nǐ biàn liè cháo bān ,zhù tóng shān ,zhǐ bú guò zhī wéi yī hé fàn ,fù nèi bú jī shēn shàng nuǎn 。guān ,jun1 mò xiǎng ;qián ,jun1 mò xiǎng 。
yú rén chéng xìn ,yú guān qīng zhèng ,jū yú xiāng lǐ yí hé shùn 。mò kuī xīn ,mò tān míng ,rén shēng wàn shì jiē qián dìng ,háng dǎi àn zhōng tiān zhào lín 。jí ,yě bào yīng ;chí ,yě bào yīng 。
xiū xué chǎn nìng ,xiū xué bēn jìng ,xiū xué shuō huǎng yán wú xìn 。mào xiàng yíng ,bú shí chéng ,zòng rán fù guì jiē yáo xìng ,shén è guǐ xián rén yòu zēng 。guān ,dài zěn shēng ;qián ,dài zěn shēng 。
yǔ rén fāng biàn ,jiù rén wēi huàn ,xiū qū fù hàn qī qióng hàn 。è fēi nán ,shàn wéi nán ,xì tuī wù lǐ jiē xū huàn ,dàn dé gè měi míng ér liú zài shì jiān 。xīn ,yě dé ān ;shēn ,yě dé ān 。
zhēn shí cháng zài ,xū pí zhōng bài ,guò hé xiū bǎ qiáo liáng huài 。nǐ biàn yǒu wén cái ,yǒu qián cái ,yī shí jiān pà bú rén dān dài ,bàn kōng lǐ ruò chà jiāng gè dǎ suàn de lái 。qiáng ,nán zhèng chuāi ;guāi ,nán zhèng chuāi 。jīn yín yíng yì ,yú shēn wú yì ,zhēng rú zhǎng bǎ rén zhōu jì 。luò biàn yí ,shì dé biàn yí ,shì rén qǐ jiě tiān gōng yì ,dú hài dào tóu shāng le zì jǐ 。jīn ,yě xiào nǐ ;yín ,yě xiào nǐ 。
tiān jī cān pò ,rén qíng shí pò ,guī lái xián zhěn bái yún wò 。xiàng yán ā ,qiě pó suō ,qín shū bǐ yàn wéi gōng kè ,xuān shang tǎng lái hé yòng duǒ ?háng ,yě zài wǒ ;cáng ,yě zài wǒ 。
lí shān huái gǔ
lí shān sì gù ,ā fáng yī jù ,dāng shí shē chǐ jīn hé chù ?zhī jiàn cǎo xiāo shū ,shuǐ yíng yū ,zhì jīn yí hèn mí yān shù ,liè guó zhōu qí qín hàn chǔ 。yíng ,dōu biàn zuò le tǔ ;shū ,dōu biàn zuò le tǔ !
lí shān píng cuì ,tāng quán dǐng fèi .shuō qióng lóu yù yǔ jīn jù fèi 。hàn táng bēi ,bàn wéi huī ,jīng zhēn zhǎng mǎn fán huá dì ,yáo shùn tǔ jiē jun1 mò bǐ 。shēng ,rén zàn měi ;wáng ,rén zàn měi 。
miǎn chí huái gǔ
qín rú láng hǔ ,zhào rú tún shǔ ,qín qiáng zhào ruò fēi xū yǔ 。xiào xiàng rú ,dà cū shū ,yù píng xuè qì wéi yī lǚ ,wàn yī zuò jiān zhū lù rǔ ,jun1 yě ,shuí zuò zhǔ ?mín yě ,shuí zuò zhǔ ?
qín wáng qiáng bào ,zhào wáng nuò ruò ,xiàng rú hé yǐ wéi huái bào ?bú liàng dù ,shèng cū háo ,jiǔ xí jiān biàn yù fá wú dào ,tǎng ruò zǔ lóng xīn nèi nǎo ,jun1 ,gàn sòng le ;mín ,gàn sòng le !
běi máng shān huái gǔ
bēi fēng chéng zhèn ,huāng yān mái hèn ,bēi míng cán quē yīng nán rèn 。zhī tā shì hàn cháo jun1 ,jìn cháo chén ?bǎ fēng yún qìng huì xiāo mó jìn ,dōu zuò le běi máng shān xià chén 。biàn shì jun1 ,yě huàn bú yīng ;biàn shì chén ,yě huàn bú yīng !
luò yáng huái gǔ
tiān jīn qiáo shàng ,píng lán yáo wàng ,chōng líng wáng qì dōu diāo sàng 。shù cāng cāng ,shuǐ máng máng ,yún tái bú jiàn zhōng xìng jiāng ,qiān gǔ zhuǎn tóu guī miè wáng 。gōng ,yě bú jiǔ zhǎng ;míng ,yě bú jiǔ zhǎng 。
tóng guān huái gǔ
fēng luán rú jù ,bō tāo rú nù ,shān hé biǎo lǐ tóng guān lù 。wàng xī dōu ,yì chóu chú ,shāng xīn qín hàn jīng háng chù ,gōng què wàn jiān dōu zuò le tǔ 。xìng ,bǎi xìng kǔ ;wáng ,bǎi xìng kǔ !
wèi yāng huái gǔ
sān jié dāng rì ,jù céng cǐ dì ,yīn qín nà jiàn lùn xìng fèi 。jiàn yí jī ,zěn bú shāng bēi ,shān hé yóu dài yīng xióng qì ,shì shàng zuì gāo chù xián zuò dì 。dōng ,yě zài tú huà lǐ ;xī ,yě zài tú huà lǐ 。
xián yáng huái gǔ
chéng chí jù huài ,yīng xióng ān zài ?yún lóng jǐ dù xiàng jiāo dài !xiǎng xìng shuāi ,ruò wéi huái ,táng jiā cái qǐ suí jiā bài 。shì tài yǒu rú yún biàn gǎi 。jí ,yě shì tiān dì chà ;chí ,yě shì tiān dì chà !辞赋, - 作者:张养浩 朝代:元代
对菊自叹
可怜秋,一帘疏雨暗西楼。黄花零落重阳后,减尽风流。对黄花人自羞,花依旧,人比黄花瘦。问花不语,花替人愁。
登会波楼
四围山,会波楼上倚阑干。大明湖铺翠描金间,华鹊中问,爱江心六月寒。荷花绽,十里香风散。被沙头啼鸟,唤醒这梦里微官。
玉香逦花
玉香逦,花中无物比风流。芳姿夺尽人间秀,冰雪堪羞,翠帏中分外幽。开时候,把风月都熏透。神仙在此,何必扬州。
村居
会寻思,过中年便赋去来词。为甚等闲间不肯来城市?只怕俗却新诗。对着这落花村,流水堤,柴门闭柳外山横翠。便有些斜风细雨,也近不得这蒲笠蓑衣。duì jú zì tàn
kě lián qiū ,yī lián shū yǔ àn xī lóu 。huáng huā líng luò zhòng yáng hòu ,jiǎn jìn fēng liú 。duì huáng huā rén zì xiū ,huā yī jiù ,rén bǐ huáng huā shòu 。wèn huā bú yǔ ,huā tì rén chóu 。
dēng huì bō lóu
sì wéi shān ,huì bō lóu shàng yǐ lán gàn 。dà míng hú pù cuì miáo jīn jiān ,huá què zhōng wèn ,ài jiāng xīn liù yuè hán 。hé huā zhàn ,shí lǐ xiāng fēng sàn 。bèi shā tóu tí niǎo ,huàn xǐng zhè mèng lǐ wēi guān 。
yù xiāng lǐ huā
yù xiāng lǐ ,huā zhōng wú wù bǐ fēng liú 。fāng zī duó jìn rén jiān xiù ,bīng xuě kān xiū ,cuì wéi zhōng fèn wài yōu 。kāi shí hòu ,bǎ fēng yuè dōu xūn tòu 。shén xiān zài cǐ ,hé bì yáng zhōu 。
cūn jū
huì xún sī ,guò zhōng nián biàn fù qù lái cí 。wéi shèn děng xián jiān bú kěn lái chéng shì ?zhī pà sú què xīn shī 。duì zhe zhè luò huā cūn ,liú shuǐ dī ,chái mén bì liǔ wài shān héng cuì 。biàn yǒu xiē xié fēng xì yǔ ,yě jìn bú dé zhè pú lì suō yī 。辞赋,