鹧鸪天(和古乐府韵送游景仁将漕夔门)原文
到家恰好整寒衣。
人归玉垒天应惜,舟过松江月半垂。
千万绪,两三卮。
送君不忍与君违。
书来频寄西边讯,是我江南肠断时。
鹧鸪天(和古乐府韵送游景仁将漕夔门)拼音版
qù rì chūn shān dàn cuì méi 。dào jiā qià hǎo zhěng hán yī 。rén guī yù lěi tiān yīng xī ,zhōu guò sōng jiāng yuè bàn chuí 。qiān wàn xù ,liǎng sān zhī 。sòng jun1 bú rěn yǔ jun1 wéi 。shū lái pín jì xī biān xùn ,shì wǒ jiāng nán cháng duàn shí 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
鹧鸪天(和古乐府韵送游景仁将漕夔门)翻译
暂无翻译!
鹧鸪天(和古乐府韵送游景仁将漕夔门)赏析
暂无赏析!
作者介绍
吴潜(1195—1262) 字毅夫,号履斋,宣州宁国(今属安徽)人。宁宗嘉定十年(1217)举进士第一,授承事郎,迁江东安抚留守。理宗淳祐十一年(1251)为参知政事,拜右丞相兼枢密使,封崇国公。次年罢相,开庆元年(1259)元兵南侵攻鄂州,被任为左丞相,封庆国公,后改许国公。被贾似道等人排挤,罢相,谪建昌军,徙潮州、循州。与姜夔、吴文英等交往,但词风却更近于辛弃疾。其词多抒发济时忧国的抱负与报国无门的悲愤。格调沉郁,感慨特深。著有《履斋遗集》,词集有《履斋诗余》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/54870.html
《鹧鸪天(和古乐府韵送游景仁将漕夔门)》相关推荐
- 作者:吴潜 朝代:清代
铁瓮古形势,相对立金焦。长江万里东注,晓吹卷惊涛。天际孤云来去,水际孤帆上下,天共水相邀。远岫忽明晦,好景画难描。
混隋陈,分宋魏,战孙曹。回头千载陈迹,痴绝倚亭皋。惟有汀边鸥鹭,不管人间兴废,一抹度青霄。安得身飞去,举手谢尘嚣。tiě wèng gǔ xíng shì ,xiàng duì lì jīn jiāo 。zhǎng jiāng wàn lǐ dōng zhù ,xiǎo chuī juàn jīng tāo 。tiān jì gū yún lái qù ,shuǐ jì gū fān shàng xià ,tiān gòng shuǐ xiàng yāo 。yuǎn xiù hū míng huì ,hǎo jǐng huà nán miáo 。
hún suí chén ,fèn sòng wèi ,zhàn sūn cáo 。huí tóu qiān zǎi chén jì ,chī jué yǐ tíng gāo 。wéi yǒu tīng biān ōu lù ,bú guǎn rén jiān xìng fèi ,yī mò dù qīng xiāo 。ān dé shēn fēi qù ,jǔ shǒu xiè chén xiāo 。咏史怀古, - 作者:吴潜 朝代:宋代
红玉阶前,问何事、翩然引去。湖海上、一汀鸥鹭,半帆烟雨。报国无门空自怨,济时有策从谁吐。过垂虹亭下系扁舟,鲈堪煮。
拼一醉,留君住。歌一曲,送君路。遍江南江北,欲归何处。世事悠悠浑未了,年光冉冉今如许。试举头、一笑问青天,天无语。hóng yù jiē qián ,wèn hé shì 、piān rán yǐn qù 。hú hǎi shàng 、yī tīng ōu lù ,bàn fān yān yǔ 。bào guó wú mén kōng zì yuàn ,jì shí yǒu cè cóng shuí tǔ 。guò chuí hóng tíng xià xì biǎn zhōu ,lú kān zhǔ 。
pīn yī zuì ,liú jun1 zhù 。gē yī qǔ ,sòng jun1 lù 。biàn jiāng nán jiāng běi ,yù guī hé chù 。shì shì yōu yōu hún wèi le ,nián guāng rǎn rǎn jīn rú xǔ 。shì jǔ tóu 、yī xiào wèn qīng tiān ,tiān wú yǔ 。宋词三百首,宋词精选,送别,同情, - 作者:吴潜 朝代:宋代
十二年前,曾上到、绣春台顶。双脚健、不烦筇杖,透岩穿岭。老去渐消狂气习,重来依旧佳风景。想牧之、千载尚神游,空山冷。
山之下,江流永。江之外,淮山暝。望中原何处,虎狼犹梗。句蠡规模非浅近,石苻事业真俄顷。问古今、宇宙竟如何,无人省。shí èr nián qián ,céng shàng dào 、xiù chūn tái dǐng 。shuāng jiǎo jiàn 、bú fán qióng zhàng ,tòu yán chuān lǐng 。lǎo qù jiàn xiāo kuáng qì xí ,zhòng lái yī jiù jiā fēng jǐng 。xiǎng mù zhī 、qiān zǎi shàng shén yóu ,kōng shān lěng 。
shān zhī xià ,jiāng liú yǒng 。jiāng zhī wài ,huái shān míng 。wàng zhōng yuán hé chù ,hǔ láng yóu gěng 。jù lí guī mó fēi qiǎn jìn ,shí fú shì yè zhēn é qǐng 。wèn gǔ jīn 、yǔ zhòu jìng rú hé ,wú rén shěng 。登高,咏史怀古,抒怀, - 作者:吴潜 朝代:宋代
万里西风,吹我上、滕王高阁。正槛外、楚山云涨,楚江涛作。何处征帆木末去,有时野鸟沙边落。近帘钩、暮雨掩空来,今犹昨。
秋渐紧,添离索。天正远,伤飘泊。叹十年心事,休休莫莫。岁月无多人易老,乾坤虽大愁难著。向黄昏、断送客魂消,城头角。wàn lǐ xī fēng ,chuī wǒ shàng 、téng wáng gāo gé 。zhèng kǎn wài 、chǔ shān yún zhǎng ,chǔ jiāng tāo zuò 。hé chù zhēng fān mù mò qù ,yǒu shí yě niǎo shā biān luò 。jìn lián gōu 、mù yǔ yǎn kōng lái ,jīn yóu zuó 。
qiū jiàn jǐn ,tiān lí suǒ 。tiān zhèng yuǎn ,shāng piāo bó 。tàn shí nián xīn shì ,xiū xiū mò mò 。suì yuè wú duō rén yì lǎo ,qián kūn suī dà chóu nán zhe 。xiàng huáng hūn 、duàn sòng kè hún xiāo ,chéng tóu jiǎo 。宋词精选,写景,抒怀, - 作者:吴潜 朝代:宋代
日薄寒空,正泽国、一汀霜叶。过万里、西风塞雁,数声哀咽。耿耿有怀天可讯,悠悠此恨谁能说。倚阑干、老泪落关山,平芜隔。
提短剑,腰长铗。昔壮志,今华发。有江湖征棹,水云深阔。要斩_鼯埋九地,可怜乌兔驰双辙。羡渠侬、健笔扫磨崖,文章别。rì báo hán kōng ,zhèng zé guó 、yī tīng shuāng yè 。guò wàn lǐ 、xī fēng sāi yàn ,shù shēng āi yān 。gěng gěng yǒu huái tiān kě xùn ,yōu yōu cǐ hèn shuí néng shuō 。yǐ lán gàn 、lǎo lèi luò guān shān ,píng wú gé 。
tí duǎn jiàn ,yāo zhǎng jiá 。xī zhuàng zhì ,jīn huá fā 。yǒu jiāng hú zhēng zhào ,shuǐ yún shēn kuò 。yào zhǎn _wú mái jiǔ dì ,kě lián wū tù chí shuāng zhé 。xiàn qú nóng 、jiàn bǐ sǎo mó yá ,wén zhāng bié 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
红玉阶前,问何事、翩然引去。湖海上、一汀鸥鹭,半帆烟雨。报国无门空自怨,济时有策从谁吐。过垂虹亭下系扁舟,鲈堪煮。
拼一醉,留君住。歌一曲,送君路。遍江南江北,欲归何处。世事悠悠浑未了,年光冉冉今如许。试举头、一笑问青天,天无语。hóng yù jiē qián ,wèn hé shì 、piān rán yǐn qù 。hú hǎi shàng 、yī tīng ōu lù ,bàn fān yān yǔ 。bào guó wú mén kōng zì yuàn ,jì shí yǒu cè cóng shuí tǔ 。guò chuí hóng tíng xià xì biǎn zhōu ,lú kān zhǔ 。
pīn yī zuì ,liú jun1 zhù 。gē yī qǔ ,sòng jun1 lù 。biàn jiāng nán jiāng běi ,yù guī hé chù 。shì shì yōu yōu hún wèi le ,nián guāng rǎn rǎn jīn rú xǔ 。shì jǔ tóu 、yī xiào wèn qīng tiān ,tiān wú yǔ 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
乍雨还晴,正轻暖轻寒帘幕。时怅望、故人烟水,鹭翻鸥落。老去可堪离恨结,新来转觉吟情薄。况等闲、客里送年华,成挥霍。
天一顾,西南角。人万里,风埃阔。笑长卿归蜀,锦衣徒著。不是等闲螳臂怒,也休刚道鸡声恶。但千年、往事误平凉,今番莫。zhà yǔ hái qíng ,zhèng qīng nuǎn qīng hán lián mù 。shí chàng wàng 、gù rén yān shuǐ ,lù fān ōu luò 。lǎo qù kě kān lí hèn jié ,xīn lái zhuǎn jiào yín qíng báo 。kuàng děng xián 、kè lǐ sòng nián huá ,chéng huī huò 。
tiān yī gù ,xī nán jiǎo 。rén wàn lǐ ,fēng āi kuò 。xiào zhǎng qīng guī shǔ ,jǐn yī tú zhe 。bú shì děng xián táng bì nù ,yě xiū gāng dào jī shēng è 。dàn qiān nián 、wǎng shì wù píng liáng ,jīn fān mò 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
露驿星程,又还控、西风征辔。原自有、孔璋书檄,元龙豪气。蜀道尚惊鼙鼓后,神州正在干戈里。佐元戎、一柱稳擎天,襄之水。
功名事,山林计。人易老,时难值。看新丝一发,甚吾衰矣。转首从游十五载,关心契阔三千里。便秋空、边雁落江南,书来未。lù yì xīng chéng ,yòu hái kòng 、xī fēng zhēng pèi 。yuán zì yǒu 、kǒng zhāng shū xí ,yuán lóng háo qì 。shǔ dào shàng jīng pí gǔ hòu ,shén zhōu zhèng zài gàn gē lǐ 。zuǒ yuán róng 、yī zhù wěn qíng tiān ,xiāng zhī shuǐ 。
gōng míng shì ,shān lín jì 。rén yì lǎo ,shí nán zhí 。kàn xīn sī yī fā ,shèn wú shuāi yǐ 。zhuǎn shǒu cóng yóu shí wǔ zǎi ,guān xīn qì kuò sān qiān lǐ 。biàn qiū kōng 、biān yàn luò jiāng nán ,shū lái wèi 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
痴霭顽阴,风扫尽、安排今夕。便放出、一轮金镜,皎然虚碧。照彻肺肝明似水,是中空洞无他物。倚亭皋、搔首问天公,天应识。
人共景,都非昔。君共我,俱成客。且相逢一笑,笙歌箫笛。老去可怜杯酒减,醉来谩把阑干拍。便明朝、烟水挂征帆,还相忆。chī ǎi wán yīn ,fēng sǎo jìn 、ān pái jīn xī 。biàn fàng chū 、yī lún jīn jìng ,jiǎo rán xū bì 。zhào chè fèi gān míng sì shuǐ ,shì zhōng kōng dòng wú tā wù 。yǐ tíng gāo 、sāo shǒu wèn tiān gōng ,tiān yīng shí 。
rén gòng jǐng ,dōu fēi xī 。jun1 gòng wǒ ,jù chéng kè 。qiě xiàng féng yī xiào ,shēng gē xiāo dí 。lǎo qù kě lián bēi jiǔ jiǎn ,zuì lái màn bǎ lán gàn pāi 。biàn míng cháo 、yān shuǐ guà zhēng fān ,hái xiàng yì 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
十二年前,曾上到、绣春台顶。双脚健、不烦筇杖,透岩穿岭。老去渐消狂气习,重来依旧佳风景。想牧之、千载尚神游,空山冷。
山之下,江流永。江之外,淮山暝。望中原何处,虎狼犹梗。句蠡规模非浅近,石苻事业真俄顷。问古今、宇宙竟如何,无人省。shí èr nián qián ,céng shàng dào 、xiù chūn tái dǐng 。shuāng jiǎo jiàn 、bú fán qióng zhàng ,tòu yán chuān lǐng 。lǎo qù jiàn xiāo kuáng qì xí ,zhòng lái yī jiù jiā fēng jǐng 。xiǎng mù zhī 、qiān zǎi shàng shén yóu ,kōng shān lěng 。
shān zhī xià ,jiāng liú yǒng 。jiāng zhī wài ,huái shān míng 。wàng zhōng yuán hé chù ,hǔ láng yóu gěng 。jù lí guī mó fēi qiǎn jìn ,shí fú shì yè zhēn é qǐng 。wèn gǔ jīn 、yǔ zhòu jìng rú hé ,wú rén shěng 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
客子愁来,闲信马、到涵空阁。谁为我、敛云收雾,青天为幕。八万顷湖如镜静,波神护断东南角。望孤帆、杳杳度微茫,山邀却。
三塞外,纷狐貉。三径里,悲猿鹤。笑鸱夷老子,占他头著。正使百年能几许,看来万事难描摸。问吴王、池馆复何如,霜枫落。kè zǐ chóu lái ,xián xìn mǎ 、dào hán kōng gé 。shuí wéi wǒ 、liǎn yún shōu wù ,qīng tiān wéi mù 。bā wàn qǐng hú rú jìng jìng ,bō shén hù duàn dōng nán jiǎo 。wàng gū fān 、yǎo yǎo dù wēi máng ,shān yāo què 。
sān sāi wài ,fēn hú mò 。sān jìng lǐ ,bēi yuán hè 。xiào chī yí lǎo zǐ ,zhàn tā tóu zhe 。zhèng shǐ bǎi nián néng jǐ xǔ ,kàn lái wàn shì nán miáo mō 。wèn wú wáng 、chí guǎn fù hé rú ,shuāng fēng luò 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
万里西风,吹我上、滕王高阁。正槛外、楚山云涨,楚江涛作。何处征帆木末去,有时野鸟沙边落。近帘钩、暮雨掩空来,今犹昨。
秋渐紧,添离索。天正远,伤飘泊。叹十年心事,休休莫莫。岁月无多人易老,乾坤虽大愁难著。向黄昏、断送客魂消,城头角。wàn lǐ xī fēng ,chuī wǒ shàng 、téng wáng gāo gé 。zhèng kǎn wài 、chǔ shān yún zhǎng ,chǔ jiāng tāo zuò 。hé chù zhēng fān mù mò qù ,yǒu shí yě niǎo shā biān luò 。jìn lián gōu 、mù yǔ yǎn kōng lái ,jīn yóu zuó 。
qiū jiàn jǐn ,tiān lí suǒ 。tiān zhèng yuǎn ,shāng piāo bó 。tàn shí nián xīn shì ,xiū xiū mò mò 。suì yuè wú duō rén yì lǎo ,qián kūn suī dà chóu nán zhe 。xiàng huáng hūn 、duàn sòng kè hún xiāo ,chéng tóu jiǎo 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
试马东风,且来问、南枝消息。正小墅、几株斜倚,数花轻拆。自有山中幽态度,谁知世上真颜色。叹君家、五岭我双溪,俱成客。
长塞管,孤城笛。天未晓,人犹寂。有几多心事,露清月白。好把寒英都放了,莫教春讯能占得。问竹篱、茅舍景如何,惟渠识。shì mǎ dōng fēng ,qiě lái wèn 、nán zhī xiāo xī 。zhèng xiǎo shù 、jǐ zhū xié yǐ ,shù huā qīng chāi 。zì yǒu shān zhōng yōu tài dù ,shuí zhī shì shàng zhēn yán sè 。tàn jun1 jiā 、wǔ lǐng wǒ shuāng xī ,jù chéng kè 。
zhǎng sāi guǎn ,gū chéng dí 。tiān wèi xiǎo ,rén yóu jì 。yǒu jǐ duō xīn shì ,lù qīng yuè bái 。hǎo bǎ hán yīng dōu fàng le ,mò jiāo chūn xùn néng zhàn dé 。wèn zhú lí 、máo shě jǐng rú hé ,wéi qú shí 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
柳带榆钱,又还过、清明寒食。天一笑、满园罗绮,满城箫笛。花树得晴红欲染,远山过雨青如滴。问江南、池馆有谁来,江南客。
乌衣巷,今犹昔。乌衣事,今难觅。但年年燕子,晚烟斜日。抖擞一春尘土债,悲凉万古英雄迹。且芳尊、随分趁芳时,休虚掷。liǔ dài yú qián ,yòu hái guò 、qīng míng hán shí 。tiān yī xiào 、mǎn yuán luó qǐ ,mǎn chéng xiāo dí 。huā shù dé qíng hóng yù rǎn ,yuǎn shān guò yǔ qīng rú dī 。wèn jiāng nán 、chí guǎn yǒu shuí lái ,jiāng nán kè 。
wū yī xiàng ,jīn yóu xī 。wū yī shì ,jīn nán mì 。dàn nián nián yàn zǐ ,wǎn yān xié rì 。dǒu sǒu yī chūn chén tǔ zhài ,bēi liáng wàn gǔ yīng xióng jì 。qiě fāng zūn 、suí fèn chèn fāng shí ,xiū xū zhì 。辞赋, - 作者:吴潜 朝代:宋代
借问如何,春能好、客怀偏恶。消遣底、闲言闲语,近都慵作。岁月从今休点检,江湖自古多流落。倚危亭、目断野云边,孤舟泊。
人事改,人情薄。退后步,争先著。且开尊洗盏,为君斟酌。拂拭凤凰池上景,凄凉猿鹤山中约。更东阳、憔悴到腰围,浑如削。jiè wèn rú hé ,chūn néng hǎo 、kè huái piān è 。xiāo qiǎn dǐ 、xián yán xián yǔ ,jìn dōu yōng zuò 。suì yuè cóng jīn xiū diǎn jiǎn ,jiāng hú zì gǔ duō liú luò 。yǐ wēi tíng 、mù duàn yě yún biān ,gū zhōu bó 。
rén shì gǎi ,rén qíng báo 。tuì hòu bù ,zhēng xiān zhe 。qiě kāi zūn xǐ zhǎn ,wéi jun1 zhēn zhuó 。fú shì fèng huáng chí shàng jǐng ,qī liáng yuán hè shān zhōng yuē 。gèng dōng yáng 、qiáo cuì dào yāo wéi ,hún rú xuē 。辞赋,