风原文
过江千尺浪,入竹万竿斜。
风拼音版
jiě luò sān qiū yè ,néng kāi èr yuè huā 。guò jiāng qiān chǐ làng ,rù zhú wàn gān xié 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
风翻译
暂无翻译!
风赏析
暂无赏析!
作者介绍
李峤(644~713) ,唐代诗人。字巨山。赵州赞皇(今属河北)人。少有才名。20岁时,擢进士第。举制策甲科。累官监察御史。邕、严二州僚族起义,他受命监军进讨,亲入僚洞劝降,罢兵而返。迁给事中。武后、中宗朝,屡居相位,封赵国公。睿宗时,左迁怀州刺史。玄宗即位,贬滁州别驾,改庐州别驾。李峤的生卒年,新旧《唐书》均无记载,根据《通鉴》推断,生年应在贞观十八年(644),卒年在玄宗开元元年(713)。
李峤对唐代律诗和歌行的发展有一定的作用与影响。他前与王勃、杨炯相接,又和杜审言、崔融、苏味道并称“文章四友”。诸人死后,他成了文坛老宿,为时人所宗仰。其诗绝大部分为五言近体,风格近似苏味道而词采过之。唐代曾以汉代苏武、李陵比苏味道、李峤,亦称“苏李”。明代胡震亨认为:“巨山五言,概多典丽,将味道难为苏”(《唐音癸签》)。他写有咏物诗120首,自风云月露,飞动植矿,乃至服章器用之类,无所不包。虽刻意描绘,以工致贴切见长,但略无兴寄。王夫之《天堂永日地域一日论》说他“裁剪整齐,而生意索然”,切中其病。七言歌行现存《汾阴行》一首,咏汉武帝祀汾阴后土赋《秋风辞》事,写盛衰兴亡之感,最为当时传诵。据说唐玄宗于安史乱起逃离长安前,登花萼楼,听到歌者唱这首诗的结尾四句时,引起了情感上强烈的共鸣,悲慨多时,并赞叹作者是“天才”。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/5478.html
《风》相关推荐
- 作者:李峤 朝代:唐代
【风】 解落三秋叶,能开二月花。 过江千尺浪,入竹万竿斜。
【fēng 】 jiě luò sān qiū yè ,néng kāi èr yuè huā 。 guò jiāng qiān chǐ làng ,rù zhú wàn gān xié 。
写风,励志, - 作者:李峤 朝代:唐代
【日】 旦出扶桑路,遥升若木枝。 云间五色满,霞际九光披。 东陆苍龙驾,南郊赤羽迟。 倾心比葵藿,朝夕奉光曦。
【rì 】 dàn chū fú sāng lù ,yáo shēng ruò mù zhī 。 yún jiān wǔ sè mǎn ,xiá jì jiǔ guāng pī 。 dōng lù cāng lóng jià ,nán jiāo chì yǔ chí 。 qīng xīn bǐ kuí huò ,cháo xī fèng guāng xī 。
- 作者:李峤 朝代:南北朝
圆魄上寒空,皆言四海同。
安知千里外,不有雨兼风?yuán pò shàng hán kōng ,jiē yán sì hǎi tóng 。
ān zhī qiān lǐ wài ,bú yǒu yǔ jiān fēng ?中秋节, - 作者:李峤 朝代:唐代
明月青山夜,高天白露秋。花庭开粉席,云岫敞针楼。
石类支机影,池似泛槎流。暂惊河女鹊,终狎野人鸥。míng yuè qīng shān yè ,gāo tiān bái lù qiū 。huā tíng kāi fěn xí ,yún xiù chǎng zhēn lóu 。
shí lèi zhī jī yǐng ,chí sì fàn chá liú 。zàn jīng hé nǚ què ,zhōng xiá yě rén ōu 。写山,七夕节, - 作者:李峤 朝代:唐代
圆魄上寒空,皆言四海同。
安知千里外,不有雨兼风?yuán pò shàng hán kōng ,jiē yán sì hǎi tóng 。
ān zhī qiān lǐ wài ,bú yǒu yǔ jiān fēng ?辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
岁去无言忽憔悴,时来含笑吐氛氲。
不能拥路迷仙客,故欲开蹊侍圣君。suì qù wú yán hū qiáo cuì ,shí lái hán xiào tǔ fēn yūn 。
bú néng yōng lù mí xiān kè ,gù yù kāi qī shì shèng jun1 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
委质承仙翰,祗命遄遥策。事偶从梁游,人非背淮客。
长驱历川阜,迥眺穷原泽。郁郁桑柘繁,油油禾黍积。
雨馀林气静,日下山光夕。未攀丛桂岩,犹倦飘蓬陌。
行当奉麾盖,慰此劳行役。wěi zhì chéng xiān hàn ,zhī mìng chuán yáo cè 。shì ǒu cóng liáng yóu ,rén fēi bèi huái kè 。
zhǎng qū lì chuān fù ,jiǒng tiào qióng yuán zé 。yù yù sāng zhè fán ,yóu yóu hé shǔ jī 。
yǔ yú lín qì jìng ,rì xià shān guāng xī 。wèi pān cóng guì yán ,yóu juàn piāo péng mò 。
háng dāng fèng huī gài ,wèi cǐ láo háng yì 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
吴山开,越溪涸,三金合冶成宝锷。淬绿水,鉴红云,
五采焰起光氛氲。背上铭为万年字,胸前点作七星文。
龟甲参差白虹色,辘轳宛转黄金饰。骇犀中断宁方利,
骏马群騑未拟直。风霜凛凛匣上清,精气遥遥斗间明。
避灾朝穿晋帝屋,逃乱夜入楚王城。一朝运偶逢大仙,
虎吼龙鸣腾上天。东皇提升紫微座,西皇佩下赤城田。
承平久息干戈事,侥幸得充文武备。除灾避患宜君王,
益寿延龄后天地。wú shān kāi ,yuè xī hé ,sān jīn hé yě chéng bǎo è 。cuì lǜ shuǐ ,jiàn hóng yún ,
wǔ cǎi yàn qǐ guāng fēn yūn 。bèi shàng míng wéi wàn nián zì ,xiōng qián diǎn zuò qī xīng wén 。
guī jiǎ cān chà bái hóng sè ,lù lú wǎn zhuǎn huáng jīn shì 。hài xī zhōng duàn níng fāng lì ,
jun4 mǎ qún fēi wèi nǐ zhí 。fēng shuāng lǐn lǐn xiá shàng qīng ,jīng qì yáo yáo dòu jiān míng 。
bì zāi cháo chuān jìn dì wū ,táo luàn yè rù chǔ wáng chéng 。yī cháo yùn ǒu féng dà xiān ,
hǔ hǒu lóng míng téng shàng tiān 。dōng huáng tí shēng zǐ wēi zuò ,xī huáng pèi xià chì chéng tián 。
chéng píng jiǔ xī gàn gē shì ,yáo xìng dé chōng wén wǔ bèi 。chú zāi bì huàn yí jun1 wáng ,
yì shòu yán líng hòu tiān dì 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
愁客坐山隈,怀抱自悠哉。况复高秋夕,明月正裴回。
亭亭出迥岫,皎皎映层台。色带银河满,光含玉露开。
淡云笼影度,虚晕抱轮回。谷邃凉阴静,山空夜响哀。
寒催数雁过,风送一萤来。独轸离居恨,遥想故人杯。chóu kè zuò shān wēi ,huái bào zì yōu zāi 。kuàng fù gāo qiū xī ,míng yuè zhèng péi huí 。
tíng tíng chū jiǒng xiù ,jiǎo jiǎo yìng céng tái 。sè dài yín hé mǎn ,guāng hán yù lù kāi 。
dàn yún lóng yǐng dù ,xū yūn bào lún huí 。gǔ suì liáng yīn jìng ,shān kōng yè xiǎng āi 。
hán cuī shù yàn guò ,fēng sòng yī yíng lái 。dú zhěn lí jū hèn ,yáo xiǎng gù rén bēi 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
列位簪缨序,隐居林野躅。徇物爽全直,栖真昧均俗。
若人兼吏隐,率性夷荣辱。地藉朱邸基,家在青山足。
暂弭西园盖,言事东皋粟。筑室俯涧滨,开扉面岩曲。
庭幽引夕雾,檐迥通晨旭。迎秋谷黍黄,含露园葵绿。
胜情狎兰杜,雅韵锵金玉。伊我怀丘园,愿心从所欲。liè wèi zān yīng xù ,yǐn jū lín yě zhú 。xùn wù shuǎng quán zhí ,qī zhēn mèi jun1 sú 。
ruò rén jiān lì yǐn ,lǜ xìng yí róng rǔ 。dì jiè zhū dǐ jī ,jiā zài qīng shān zú 。
zàn mǐ xī yuán gài ,yán shì dōng gāo sù 。zhù shì fǔ jiàn bīn ,kāi fēi miàn yán qǔ 。
tíng yōu yǐn xī wù ,yán jiǒng tōng chén xù 。yíng qiū gǔ shǔ huáng ,hán lù yuán kuí lǜ 。
shèng qíng xiá lán dù ,yǎ yùn qiāng jīn yù 。yī wǒ huái qiū yuán ,yuàn xīn cóng suǒ yù 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
君不见昔日西京全盛时,汾阴后土亲祭祠。
斋宫宿寝设储供,撞钟鸣鼓树羽旂。汉家五叶才且雄,
宾延万灵朝九戎。柏梁赋诗高宴罢,诏书法驾幸河东。
河东太守亲扫除,奉迎至尊导銮舆。五营夹道列容卫,
三河纵观空里闾。回旌驻跸降灵场,焚香奠醑邀百祥。
金鼎发色正焜煌,灵祇炜烨摅景光。埋玉陈牲礼神毕,
举麾上马乘舆出。彼汾之曲嘉可游,木兰为楫桂为舟。
棹歌微吟彩鹢浮,箫鼓哀鸣白云秋。欢娱宴洽赐群后,
家家复除户牛酒。声明动天乐无有,千秋万岁南山寿。
自从天子向秦关,玉辇金车不复还。珠帘羽扇长寂寞,
鼎湖龙髯安可攀。千龄人事一朝空,四海为家此路穷。
豪雄意气今何在,坛场宫馆尽蒿蓬。路逢故老长叹息,
世事回环不可测。昔时青楼对歌舞,今日黄埃聚荆棘。
山川满目泪沾衣,富贵荣华能几时。不见只今汾水上,
唯有年年秋雁飞。jun1 bú jiàn xī rì xī jīng quán shèng shí ,fén yīn hòu tǔ qīn jì cí 。
zhāi gōng xiǔ qǐn shè chǔ gòng ,zhuàng zhōng míng gǔ shù yǔ qí 。hàn jiā wǔ yè cái qiě xióng ,
bīn yán wàn líng cháo jiǔ róng 。bǎi liáng fù shī gāo yàn bà ,zhào shū fǎ jià xìng hé dōng 。
hé dōng tài shǒu qīn sǎo chú ,fèng yíng zhì zūn dǎo luán yú 。wǔ yíng jiá dào liè róng wèi ,
sān hé zòng guān kōng lǐ lǘ 。huí jīng zhù bì jiàng líng chǎng ,fén xiāng diàn xǔ yāo bǎi xiáng 。
jīn dǐng fā sè zhèng kūn huáng ,líng qí wěi yè shū jǐng guāng 。mái yù chén shēng lǐ shén bì ,
jǔ huī shàng mǎ chéng yú chū 。bǐ fén zhī qǔ jiā kě yóu ,mù lán wéi jí guì wéi zhōu 。
zhào gē wēi yín cǎi yì fú ,xiāo gǔ āi míng bái yún qiū 。huān yú yàn qià cì qún hòu ,
jiā jiā fù chú hù niú jiǔ 。shēng míng dòng tiān lè wú yǒu ,qiān qiū wàn suì nán shān shòu 。
zì cóng tiān zǐ xiàng qín guān ,yù niǎn jīn chē bú fù hái 。zhū lián yǔ shàn zhǎng jì mò ,
dǐng hú lóng rán ān kě pān 。qiān líng rén shì yī cháo kōng ,sì hǎi wéi jiā cǐ lù qióng 。
háo xióng yì qì jīn hé zài ,tán chǎng gōng guǎn jìn hāo péng 。lù féng gù lǎo zhǎng tàn xī ,
shì shì huí huán bú kě cè 。xī shí qīng lóu duì gē wǔ ,jīn rì huáng āi jù jīng jí 。
shān chuān mǎn mù lèi zhān yī ,fù guì róng huá néng jǐ shí 。bú jiàn zhī jīn fén shuǐ shàng ,
wéi yǒu nián nián qiū yàn fēi 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
四海帝王家,两都周汉室。观风昔来幸,御气今旋跸。
雷奋六合开,天行万乘出。玄冥奉时驾,白拒参戎律。
后队咽笳箫,前驱严罕毕。辉光射东井,禁令横西秩。
帐殿别阳秋,旌门临甲乙。将交洛城雨,稍远长安日。
邙巩云外来,咸秦雾中失。孟冬霜霰下,是月农功毕。
天道向归馀,皇情美阴骘。行存名岳礼,递问高年疾。
祝鸟既开罗,调人更张瑟。登原采讴诵,俯谷求才术。
邑罕悬磬贫,山无挂瓢逸。施恩浃寰宇,展义该文质。
德泽盛轩游,哀矜深禹恤。申歌地庐骇,献寿衢尊溢。
瑞色抱氤氲,寒光变萧飋.宗枝旦奭辅,侍从王刘匹。
并辑蛟龙书,同簪凤凰笔。陶甄荷吹万,颂汉归明一。
欢与道路长,顾随谈笑密。叨承廊庙选,谬齿夔龙弼。
喜构大厦成,惭非栋隆吉。sì hǎi dì wáng jiā ,liǎng dōu zhōu hàn shì 。guān fēng xī lái xìng ,yù qì jīn xuán bì 。
léi fèn liù hé kāi ,tiān háng wàn chéng chū 。xuán míng fèng shí jià ,bái jù cān róng lǜ 。
hòu duì yān jiā xiāo ,qián qū yán hǎn bì 。huī guāng shè dōng jǐng ,jìn lìng héng xī zhì 。
zhàng diàn bié yáng qiū ,jīng mén lín jiǎ yǐ 。jiāng jiāo luò chéng yǔ ,shāo yuǎn zhǎng ān rì 。
máng gǒng yún wài lái ,xián qín wù zhōng shī 。mèng dōng shuāng xiàn xià ,shì yuè nóng gōng bì 。
tiān dào xiàng guī yú ,huáng qíng měi yīn zhì 。háng cún míng yuè lǐ ,dì wèn gāo nián jí 。
zhù niǎo jì kāi luó ,diào rén gèng zhāng sè 。dēng yuán cǎi ōu sòng ,fǔ gǔ qiú cái shù 。
yì hǎn xuán qìng pín ,shān wú guà piáo yì 。shī ēn jiā huán yǔ ,zhǎn yì gāi wén zhì 。
dé zé shèng xuān yóu ,āi jīn shēn yǔ xù 。shēn gē dì lú hài ,xiàn shòu qú zūn yì 。
ruì sè bào yīn yūn ,hán guāng biàn xiāo sè .zōng zhī dàn shì fǔ ,shì cóng wáng liú pǐ 。
bìng jí jiāo lóng shū ,tóng zān fèng huáng bǐ 。táo zhēn hé chuī wàn ,sòng hàn guī míng yī 。
huān yǔ dào lù zhǎng ,gù suí tán xiào mì 。dāo chéng láng miào xuǎn ,miù chǐ kuí lóng bì 。
xǐ gòu dà shà chéng ,cán fēi dòng lóng jí 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
神龙见像日,仙凤养雏年。大火乘天正,明珠对月圆。
作新金箧里,歌奏玉筐前。今日宜孙庆,还参祝寿篇。shén lóng jiàn xiàng rì ,xiān fèng yǎng chú nián 。dà huǒ chéng tiān zhèng ,míng zhū duì yuè yuán 。
zuò xīn jīn qiè lǐ ,gē zòu yù kuāng qián 。jīn rì yí sūn qìng ,hái cān zhù shòu piān 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
奉诏受边服,总徒筑朔方。驱彼犬羊族,正此戎夏疆。
子来多悦豫,王事宁怠遑。三旬无愆期,百雉郁相望。
雄视沙漠垂,有截北海阳。二庭已顿颡,五岭尽来王。
驱车登崇墉,顾眄凌大荒。千里何萧条,草木自悲凉。
凭轼讯古今,慨焉感兴亡。汉障缘河远,秦城入海长。
顾无庙堂策,贻此中夏殃。道隐前业衰,运开今化昌。
制为百王式,举合千载防。马牛被路隅,锋镝销战场。
岂不怀贤劳,所图在永康。王事何为者,称代陈颂章。fèng zhào shòu biān fú ,zǒng tú zhù shuò fāng 。qū bǐ quǎn yáng zú ,zhèng cǐ róng xià jiāng 。
zǐ lái duō yuè yù ,wáng shì níng dài huáng 。sān xún wú qiān qī ,bǎi zhì yù xiàng wàng 。
xióng shì shā mò chuí ,yǒu jié běi hǎi yáng 。èr tíng yǐ dùn sǎng ,wǔ lǐng jìn lái wáng 。
qū chē dēng chóng yōng ,gù miǎn líng dà huāng 。qiān lǐ hé xiāo tiáo ,cǎo mù zì bēi liáng 。
píng shì xùn gǔ jīn ,kǎi yān gǎn xìng wáng 。hàn zhàng yuán hé yuǎn ,qín chéng rù hǎi zhǎng 。
gù wú miào táng cè ,yí cǐ zhōng xià yāng 。dào yǐn qián yè shuāi ,yùn kāi jīn huà chāng 。
zhì wéi bǎi wáng shì ,jǔ hé qiān zǎi fáng 。mǎ niú bèi lù yú ,fēng dí xiāo zhàn chǎng 。
qǐ bú huái xián láo ,suǒ tú zài yǒng kāng 。wáng shì hé wéi zhě ,chēng dài chén sòng zhāng 。辞赋, - 作者:李峤 朝代:唐代
早闻年欲至,剪彩学芳辰。缀绿奇能似,裁红巧逼真。
花从箧里发,叶向手中春。不与时光竞,何名天上人。zǎo wén nián yù zhì ,jiǎn cǎi xué fāng chén 。zhuì lǜ qí néng sì ,cái hóng qiǎo bī zhēn 。
huā cóng qiè lǐ fā ,yè xiàng shǒu zhōng chūn 。bú yǔ shí guāng jìng ,hé míng tiān shàng rén 。辞赋,