燕春台(送徐意一)原文
雨足郊_,相将翠密成帷。
燕莺犹恋芳菲。
向枝头、叶底依依。
留春不住,绿波渺渺,碧草萋萋。
锦帆开晓,彩仗迎熏,峰回路转,月淡天低。
红云影里,群仙报道班齐。
九奏箫韶,算人间、无此埙篪。
步新堤。
金鼎调羹也,梅子黄时。
燕春台(送徐意一)拼音版
xiù dì cán yīng ,huà kōng fēi xù ,dōng fēng yòu sòng chūn guī 。yǔ zú jiāo _,xiàng jiāng cuì mì chéng wéi 。yàn yīng yóu liàn fāng fēi 。xiàng zhī tóu 、yè dǐ yī yī 。liú chūn bú zhù ,lǜ bō miǎo miǎo ,bì cǎo qī qī 。jǐn fān kāi xiǎo ,cǎi zhàng yíng xūn ,fēng huí lù zhuǎn ,yuè dàn tiān dī 。hóng yún yǐng lǐ ,qún xiān bào dào bān qí 。jiǔ zòu xiāo sháo ,suàn rén jiān 、wú cǐ xūn chí 。bù xīn dī 。jīn dǐng diào gēng yě ,méi zǐ huáng shí 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
燕春台(送徐意一)翻译
暂无翻译!
燕春台(送徐意一)赏析
暂无赏析!
作者介绍
赵以夫(一一八九~一二五六),字用父,号虚斋。居长乐(今属福建)。宁宗嘉定十年(一二一七)进士。知监利县。理宗端平初知漳州。嘉熙初以枢密都丞旨兼国史院编修官(《南宋馆阁续录》卷九)。二年,知庆元府兼沿海制置副使,四年,复除枢密都承旨(《宝庆四明志》卷一)淳祐五年(一二四五),出知建康府,七年,知平江府(《南宋制抚年表》卷上)。以资政殿学士致仕。宝祐四年卒,年六十八。事见《后村大全集》卷一四二《虚斋资政赵公神道碑》。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/54732.html
《燕春台(送徐意一)》相关推荐
- 作者:赵以夫 朝代:宋代
翠绡心事,红楼欢宴,深夜沈沈无暑。竹边荷外再相逢,又还是、浮云飞去。
锦笺尚湿,珠香未歇,空惹闲愁千缕。寻思不似鹊桥人,犹自得、一年一度。cuì xiāo xīn shì ,hóng lóu huān yàn ,shēn yè shěn shěn wú shǔ 。zhú biān hé wài zài xiàng féng ,yòu hái shì 、fú yún fēi qù 。
jǐn jiān shàng shī ,zhū xiāng wèi xiē ,kōng rě xián chóu qiān lǚ 。xún sī bú sì què qiáo rén ,yóu zì dé 、yī nián yī dù 。离别,七夕节,怀人, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
凤历开新,正微和乍转,丽景初晓。五荚蓂舒,光映玉阶瑶草。在在东风语笑。庆此日、虹流电绕。鲸波静,翠涌鳌山,嵩呼声动云表。绛节霓旌缥缈。望珠星灿烂,紫微深窈。琬液香浮,露湿蟠桃犹小。叠叠仙韶九奏,知春到、人间多少。蓬莱外,若木扶疏,万年枝上长好。
fèng lì kāi xīn ,zhèng wēi hé zhà zhuǎn ,lì jǐng chū xiǎo 。wǔ jiá mì shū ,guāng yìng yù jiē yáo cǎo 。zài zài dōng fēng yǔ xiào 。qìng cǐ rì 、hóng liú diàn rào 。jīng bō jìng ,cuì yǒng áo shān ,sōng hū shēng dòng yún biǎo 。jiàng jiē ní jīng piāo miǎo 。wàng zhū xīng càn làn ,zǐ wēi shēn yǎo 。wǎn yè xiāng fú ,lù shī pán táo yóu xiǎo 。dié dié xiān sháo jiǔ zòu ,zhī chūn dào 、rén jiān duō shǎo 。péng lái wài ,ruò mù fú shū ,wàn nián zhī shàng zhǎng hǎo 。
辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
正绿阴浓,莺声懒,庭院寒轻烟薄。天然花富贵,逞夭红殷紫,叠葩重萼。醉艳酣春,妍姿浥露,翠羽轻明如削。檀心鸦黄嫩,似离情愁绪,万丝交错。更银烛相辉,玉瓶微浸,宛然京洛。
朝来风雨恶。怕__、低张青油幕。便好倩、佳人插帽,贵客传笺,趁良辰、赏心行乐。四美难并也,须拼醉、莫辞杯勺。被花恼、情无著。长笛何处,一笑江头高阁。极目水云漠漠。zhèng lǜ yīn nóng ,yīng shēng lǎn ,tíng yuàn hán qīng yān báo 。tiān rán huā fù guì ,chěng yāo hóng yīn zǐ ,dié pā zhòng è 。zuì yàn hān chūn ,yán zī yì lù ,cuì yǔ qīng míng rú xuē 。tán xīn yā huáng nèn ,sì lí qíng chóu xù ,wàn sī jiāo cuò 。gèng yín zhú xiàng huī ,yù píng wēi jìn ,wǎn rán jīng luò 。
cháo lái fēng yǔ è 。pà __、dī zhāng qīng yóu mù 。biàn hǎo qiàn 、jiā rén chā mào ,guì kè chuán jiān ,chèn liáng chén 、shǎng xīn háng lè 。sì měi nán bìng yě ,xū pīn zuì 、mò cí bēi sháo 。bèi huā nǎo 、qíng wú zhe 。zhǎng dí hé chù ,yī xiào jiāng tóu gāo gé 。jí mù shuǐ yún mò mò 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
江南春早。问江上寒梅,占春多少。自照疏星冷,只许春风到。幽香不知甚处,但迢迢、满汀烟草。回首谁家竹外,有一枝斜好。记当年、曾共花前笑。念玉雪襟期,有谁知道。唤起罗浮梦,正参横月小。凄凉更吹塞管,漫相思、鬓华惊老。待觅西湖半曲,对霜天清晓。
jiāng nán chūn zǎo 。wèn jiāng shàng hán méi ,zhàn chūn duō shǎo 。zì zhào shū xīng lěng ,zhī xǔ chūn fēng dào 。yōu xiāng bú zhī shèn chù ,dàn tiáo tiáo 、mǎn tīng yān cǎo 。huí shǒu shuí jiā zhú wài ,yǒu yī zhī xié hǎo 。jì dāng nián 、céng gòng huā qián xiào 。niàn yù xuě jīn qī ,yǒu shuí zhī dào 。huàn qǐ luó fú mèng ,zhèng cān héng yuè xiǎo 。qī liáng gèng chuī sāi guǎn ,màn xiàng sī 、bìn huá jīng lǎo 。dài mì xī hú bàn qǔ ,duì shuāng tiān qīng xiǎo 。
辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
得水能仙,似汉皋遗珮,碧波涵月。蓝玉暖生烟,称缟袂黄冠,素姿芳洁。亭亭独立风前,照冰壶澄彻。当时事,琴心妙处谁传,顿成愁绝。
六出自天然,更一味清香浑胜雪。西湖秋菊寒泉,似坡老风流,至今人说。殷勤折伴梅边,听玉龙吹裂。丁宁道,百年兄弟,相看晚节。dé shuǐ néng xiān ,sì hàn gāo yí pèi ,bì bō hán yuè 。lán yù nuǎn shēng yān ,chēng gǎo mèi huáng guàn ,sù zī fāng jié 。tíng tíng dú lì fēng qián ,zhào bīng hú chéng chè 。dāng shí shì ,qín xīn miào chù shuí chuán ,dùn chéng chóu jué 。
liù chū zì tiān rán ,gèng yī wèi qīng xiāng hún shèng xuě 。xī hú qiū jú hán quán ,sì pō lǎo fēng liú ,zhì jīn rén shuō 。yīn qín shé bàn méi biān ,tīng yù lóng chuī liè 。dīng níng dào ,bǎi nián xiōng dì ,xiàng kàn wǎn jiē 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
蜀锦移芳,巫云散彩,天孙翦取相寄。金屋看承,玉台凝盼,尚忆旧家风味。生香绝艳,说不尽、天然富贵。脸嫩浑疑看损,肌柔只愁吹起。
花神为谁著意。把韶华、总归姝丽。可是老来心事,不成春思。却羡宫袍仙子。调曲曲清平似翻水。笑嘱东风,殷勤劝醉。shǔ jǐn yí fāng ,wū yún sàn cǎi ,tiān sūn jiǎn qǔ xiàng jì 。jīn wū kàn chéng ,yù tái níng pàn ,shàng yì jiù jiā fēng wèi 。shēng xiāng jué yàn ,shuō bú jìn 、tiān rán fù guì 。liǎn nèn hún yí kàn sǔn ,jī róu zhī chóu chuī qǐ 。
huā shén wéi shuí zhe yì 。bǎ sháo huá 、zǒng guī shū lì 。kě shì lǎo lái xīn shì ,bú chéng chūn sī 。què xiàn gōng páo xiān zǐ 。diào qǔ qǔ qīng píng sì fān shuǐ 。xiào zhǔ dōng fēng ,yīn qín quàn zuì 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
玉壶冻裂琅玕折,骎骎逼人衣袂。暖絮张空飞,失前山横翠。欲低还又起。似妆点、满园春意。记忆当时,剡中情味,一溪云水。
天际。绝行人,高吟处,依稀灞桥邻里。更翦翦梅花,落云阶月地。化工真解事。强勾引、老来诗思。楚天暮,驿使不来,怅曲阑独倚。yù hú dòng liè láng gān shé ,qīn qīn bī rén yī mèi 。nuǎn xù zhāng kōng fēi ,shī qián shān héng cuì 。yù dī hái yòu qǐ 。sì zhuāng diǎn 、mǎn yuán chūn yì 。jì yì dāng shí ,yǎn zhōng qíng wèi ,yī xī yún shuǐ 。
tiān jì 。jué háng rén ,gāo yín chù ,yī xī bà qiáo lín lǐ 。gèng jiǎn jiǎn méi huā ,luò yún jiē yuè dì 。huà gōng zhēn jiě shì 。qiáng gōu yǐn 、lǎo lái shī sī 。chǔ tiān mù ,yì shǐ bú lái ,chàng qǔ lán dú yǐ 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
南国收寒,东郊放暖,条风初回台榭。小燕横钗,闹蛾低鬓,根底吴娃妖冶。纤手传生菜,向人道、新春来也。莫须沈醉樽前,这些风景无价。
长记年年此日,迎著个牛儿,彩鞭羞打。__金幡,星星华发,得似家山闲暇。都把心期事,待问讯、柳边花下。箫鼓声中,温存小楼深夜。nán guó shōu hán ,dōng jiāo fàng nuǎn ,tiáo fēng chū huí tái xiè 。xiǎo yàn héng chāi ,nào é dī bìn ,gēn dǐ wú wá yāo yě 。xiān shǒu chuán shēng cài ,xiàng rén dào 、xīn chūn lái yě 。mò xū shěn zuì zūn qián ,zhè xiē fēng jǐng wú jià 。
zhǎng jì nián nián cǐ rì ,yíng zhe gè niú ér ,cǎi biān xiū dǎ 。__jīn fān ,xīng xīng huá fā ,dé sì jiā shān xián xiá 。dōu bǎ xīn qī shì ,dài wèn xùn 、liǔ biān huā xià 。xiāo gǔ shēng zhōng ,wēn cún xiǎo lóu shēn yè 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
花大而瓣厚,其色淡黄,聚八仙花小而瓣薄,其色微青,不同者一也。琼花叶柔而莹泽,聚八仙叶粗而有芒,不同者二也。琼花蕊与花平,不结子而香,聚八仙蕊低于花,结子而不香,不同者三也。友人折赠数枝,云移根自鄱阳之洪氏。赋而感之,其调曰扬州慢。
十里春风,二分明月,蕊仙飞下琼楼。看冰花翦翦,拥碎玉成球。想长日、云阶伫立,太真肌骨,飞燕风流。敛群芳、清丽精神,都付扬州。
雨窗数朵,梦惊回、天际香浮。似阆苑花神,怜人冷落,骑鹤来游。为问竹西风景,长空淡、烟水悠悠。又黄昏羌管,孤城吹起新愁。huā dà ér bàn hòu ,qí sè dàn huáng ,jù bā xiān huā xiǎo ér bàn báo ,qí sè wēi qīng ,bú tóng zhě yī yě 。qióng huā yè róu ér yíng zé ,jù bā xiān yè cū ér yǒu máng ,bú tóng zhě èr yě 。qióng huā ruǐ yǔ huā píng ,bú jié zǐ ér xiāng ,jù bā xiān ruǐ dī yú huā ,jié zǐ ér bú xiāng ,bú tóng zhě sān yě 。yǒu rén shé zèng shù zhī ,yún yí gēn zì pó yáng zhī hóng shì 。fù ér gǎn zhī ,qí diào yuē yáng zhōu màn 。
shí lǐ chūn fēng ,èr fèn míng yuè ,ruǐ xiān fēi xià qióng lóu 。kàn bīng huā jiǎn jiǎn ,yōng suì yù chéng qiú 。xiǎng zhǎng rì 、yún jiē zhù lì ,tài zhēn jī gǔ ,fēi yàn fēng liú 。liǎn qún fāng 、qīng lì jīng shén ,dōu fù yáng zhōu 。
yǔ chuāng shù duǒ ,mèng jīng huí 、tiān jì xiāng fú 。sì láng yuàn huā shén ,lián rén lěng luò ,qí hè lái yóu 。wéi wèn zhú xī fēng jǐng ,zhǎng kōng dàn 、yān shuǐ yōu yōu 。yòu huáng hūn qiāng guǎn ,gū chéng chuī qǐ xīn chóu 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
屑璐飘寒,镂金献巧,妆成水晶亭榭。飞絮悠扬,散花零乱,绝胜翠娇红冶。粉艳嘻嘻道,尽飞上、使君须也。多情莫笑衰翁,旧时梁苑声价。
窗外小梅羞涩,倩羯鼓尊前,慢敲轻打。鲸海停波,鹤谯宾月,赢得残年清暇。心事知谁会,但梦绕、越王城下。白玉青丝,且同醉吟春夜。xiè lù piāo hán ,lòu jīn xiàn qiǎo ,zhuāng chéng shuǐ jīng tíng xiè 。fēi xù yōu yáng ,sàn huā líng luàn ,jué shèng cuì jiāo hóng yě 。fěn yàn xī xī dào ,jìn fēi shàng 、shǐ jun1 xū yě 。duō qíng mò xiào shuāi wēng ,jiù shí liáng yuàn shēng jià 。
chuāng wài xiǎo méi xiū sè ,qiàn jié gǔ zūn qián ,màn qiāo qīng dǎ 。jīng hǎi tíng bō ,hè qiáo bīn yuè ,yíng dé cán nián qīng xiá 。xīn shì zhī shuí huì ,dàn mèng rào 、yuè wáng chéng xià 。bái yù qīng sī ,qiě tóng zuì yín chūn yè 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
众芳凋谢。堪爱处、老圃寒花幽野。照眼如画。烂然满地金钱,买断金钱无价。古香逸韵似高人,更野服、黄冠潇晒。向霜夜。冷笑暖春,桃李夭冶。
襟期问与谁同,记往昔、独自徘徊篱下。采采盈把。此时一段风流,赖得白衣陶写。而今为米负初心,且细摘、轻浮三雅。沈醉也。梦落故园茅舍。zhòng fāng diāo xiè 。kān ài chù 、lǎo pǔ hán huā yōu yě 。zhào yǎn rú huà 。làn rán mǎn dì jīn qián ,mǎi duàn jīn qián wú jià 。gǔ xiāng yì yùn sì gāo rén ,gèng yě fú 、huáng guàn xiāo shài 。xiàng shuāng yè 。lěng xiào nuǎn chūn ,táo lǐ yāo yě 。
jīn qī wèn yǔ shuí tóng ,jì wǎng xī 、dú zì pái huái lí xià 。cǎi cǎi yíng bǎ 。cǐ shí yī duàn fēng liú ,lài dé bái yī táo xiě 。ér jīn wéi mǐ fù chū xīn ,qiě xì zhāi 、qīng fú sān yǎ 。shěn zuì yě 。mèng luò gù yuán máo shě 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
宝胜宾春,华灯照夜,穷冬浑然如客。炉焰麟红,杯深翡翠,早减三分寒力。一笑团栾处,恰喜得、雪消风息。苔枝数蕊明珠,恍疑香麝初拆。
懊恨东群无准,甚朝做重阴,暮还晴色。唤燕呼莺,雕花镂叶,机巧可曾休得。静里无穷意,漫看尽、纷纷红白。且听新腔,红牙玉纤低拍。bǎo shèng bīn chūn ,huá dēng zhào yè ,qióng dōng hún rán rú kè 。lú yàn lín hóng ,bēi shēn fěi cuì ,zǎo jiǎn sān fèn hán lì 。yī xiào tuán luán chù ,qià xǐ dé 、xuě xiāo fēng xī 。tái zhī shù ruǐ míng zhū ,huǎng yí xiāng shè chū chāi 。
ào hèn dōng qún wú zhǔn ,shèn cháo zuò zhòng yīn ,mù hái qíng sè 。huàn yàn hū yīng ,diāo huā lòu yè ,jī qiǎo kě céng xiū dé 。jìng lǐ wú qióng yì ,màn kàn jìn 、fēn fēn hóng bái 。qiě tīng xīn qiāng ,hóng yá yù xiān dī pāi 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
爱东湖六月,十里香风,翡翠铺平。误入红云里,似当年太乙,约我寻盟。叶舟荡漾寒碧,分得一襟冰。渐际晚轻阴,修蒲舞绿,倦柳梳青。
聘婷。黯无语。想怨女三千,长日宫庭。六六阑干曲,有玉儿才貌,谁与看承。柔情一点无奈,频付酒杯行。到夜静人归,凉蟾自照鸥鹭汀。ài dōng hú liù yuè ,shí lǐ xiāng fēng ,fěi cuì pù píng 。wù rù hóng yún lǐ ,sì dāng nián tài yǐ ,yuē wǒ xún méng 。yè zhōu dàng yàng hán bì ,fèn dé yī jīn bīng 。jiàn jì wǎn qīng yīn ,xiū pú wǔ lǜ ,juàn liǔ shū qīng 。
pìn tíng 。àn wú yǔ 。xiǎng yuàn nǚ sān qiān ,zhǎng rì gōng tíng 。liù liù lán gàn qǔ ,yǒu yù ér cái mào ,shuí yǔ kàn chéng 。róu qíng yī diǎn wú nài ,pín fù jiǔ bēi háng 。dào yè jìng rén guī ,liáng chán zì zhào ōu lù tīng 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
重整登高屐。君玉峰头,万里秋无极。远山青欲滴。新雁过、缥缈孤云天北。烟入小桥低,水痕退、寒流澄碧。对佳辰,惊心客里,鬓丝堪摘。
风流晋宋诸贤,骑台龙山,俯仰皆陈迹。凭阑看落日。嗟往事、唯有黄花如昔。醉袖舞西风,任教笑、参差凫舄。但回首、东篱久负,有谁知得。zhòng zhěng dēng gāo jī 。jun1 yù fēng tóu ,wàn lǐ qiū wú jí 。yuǎn shān qīng yù dī 。xīn yàn guò 、piāo miǎo gū yún tiān běi 。yān rù xiǎo qiáo dī ,shuǐ hén tuì 、hán liú chéng bì 。duì jiā chén ,jīng xīn kè lǐ ,bìn sī kān zhāi 。
fēng liú jìn sòng zhū xián ,qí tái lóng shān ,fǔ yǎng jiē chén jì 。píng lán kàn luò rì 。jiē wǎng shì 、wéi yǒu huáng huā rú xī 。zuì xiù wǔ xī fēng ,rèn jiāo xiào 、cān chà fú xì 。dàn huí shǒu 、dōng lí jiǔ fù ,yǒu shuí zhī dé 。辞赋, - 作者:赵以夫 朝代:宋代
望红渠影里,冉冉斜阳,十里堤平。唤起江湖梦,向沙鸥住处,细说前盟。水乡六月无暑,寒玉散清冰。笑老去心情,也将醉眼,镇为花青。
亭亭。步明镜,似月浸华清,人在秋庭。照夜银河落,想粉香湿露,恩泽初承。十洲缥缈何许,风引彩舟行。尚忆得西施,余情袅袅烟水汀。wàng hóng qú yǐng lǐ ,rǎn rǎn xié yáng ,shí lǐ dī píng 。huàn qǐ jiāng hú mèng ,xiàng shā ōu zhù chù ,xì shuō qián méng 。shuǐ xiāng liù yuè wú shǔ ,hán yù sàn qīng bīng 。xiào lǎo qù xīn qíng ,yě jiāng zuì yǎn ,zhèn wéi huā qīng 。
tíng tíng 。bù míng jìng ,sì yuè jìn huá qīng ,rén zài qiū tíng 。zhào yè yín hé luò ,xiǎng fěn xiāng shī lù ,ēn zé chū chéng 。shí zhōu piāo miǎo hé xǔ ,fēng yǐn cǎi zhōu háng 。shàng yì dé xī shī ,yú qíng niǎo niǎo yān shuǐ tīng 。辞赋,