湖上望庐山原文
天应不许人全见,长把云藏一半来。
湖上望庐山拼音版
chuò zhào nán hú shǒu zhòng huí ,xiào qīng yín cuì xiàng cuī wéi 。tiān yīng bú xǔ rén quán jiàn ,zhǎng bǎ yún cáng yī bàn lái 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
湖上望庐山翻译
暂无翻译!
湖上望庐山赏析
暂无赏析!
作者介绍
孙鲂(940年前后在世),字伯鱼,江西乐安(全唐诗作南昌)人,为五代南唐著名诗人。
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/46134.html
《湖上望庐山》相关推荐
- 作者:孙鲂 朝代:唐代
寒暄皆有景,孤绝画难形。地拱千寻嶮,天垂四面青。
昼灯笼雁塔,夜磬彻渔汀。最爱僧房好,波光满户庭。hán xuān jiē yǒu jǐng ,gū jué huà nán xíng 。dì gǒng qiān xún yǎn ,tiān chuí sì miàn qīng 。
zhòu dēng lóng yàn tǎ ,yè qìng chè yú tīng 。zuì ài sēng fáng hǎo ,bō guāng mǎn hù tíng 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
梅岭旧闻传,林亭势峞然。登临真不易,幽胜恐无先。
楚野平千里,吴江曲一边。标形都大别,洞府岂知焉。
飞阁横空去,征帆落面前。南雄雉堞峻,北壮凤台连。
烂熳三春媚,参差百卉妍。风桃诸处锦,洛竹半溪烟。
燕入晴梁语,莺从暖谷迁。石根朝霭碧,帘际晚霞鲜。
径柳行难约,庭莎醉好眠。清明时更异,造化意疑偏。
不独宜韶景,尤须看暑天。药苗繁似结,萝蔓猛如编。
珠亚垂枝果,冰澄汲井泉。粉墙蜩蜕落,丹槛雀雏颠。
炎气微茫觉,清飙左右穿。云峰从勃起,葵叶岂劳扇。
又见秋天丽,浑将夏日悬。红bW著霜树,香老卧池边。
菱芡谁铺绣,莓苔自学钱。暗虫依砌响,明月逗帘圆。
小砌滋新菊,高轩噪暮蝉。雨声寒飒飒,雁影晓联联。
释此何堪玩,深冬更可怜。窗中看短景,树里见重川。
冈阜分明出,杉松气概全。讴成白雪曲,吟是早梅篇。
创制谁人解,根基太守贤。或时留皂盖,尽日簇华筵。
谁咏忧黎庶,狂游泥管弦。交加丰玉食,来去迸金船。
侍从非常客,俳谐像列仙。画旗张赫奕,妖妓舞婵娟。
罢宴心犹恋,将归兴尚牵。只应愁逼夜,宁厌赏经年。
孤贱今何幸,跻攀奈有缘。展眉惊豁达,徐步喜周旋。
讽咏虽知苦,推功靡极玄。聊书四十韵,甘责未精专。méi lǐng jiù wén chuán ,lín tíng shì wéi rán 。dēng lín zhēn bú yì ,yōu shèng kǒng wú xiān 。
chǔ yě píng qiān lǐ ,wú jiāng qǔ yī biān 。biāo xíng dōu dà bié ,dòng fǔ qǐ zhī yān 。
fēi gé héng kōng qù ,zhēng fān luò miàn qián 。nán xióng zhì dié jun4 ,běi zhuàng fèng tái lián 。
làn màn sān chūn mèi ,cān chà bǎi huì yán 。fēng táo zhū chù jǐn ,luò zhú bàn xī yān 。
yàn rù qíng liáng yǔ ,yīng cóng nuǎn gǔ qiān 。shí gēn cháo ǎi bì ,lián jì wǎn xiá xiān 。
jìng liǔ háng nán yuē ,tíng shā zuì hǎo mián 。qīng míng shí gèng yì ,zào huà yì yí piān 。
bú dú yí sháo jǐng ,yóu xū kàn shǔ tiān 。yào miáo fán sì jié ,luó màn měng rú biān 。
zhū yà chuí zhī guǒ ,bīng chéng jí jǐng quán 。fěn qiáng tiáo tuì luò ,dān kǎn què chú diān 。
yán qì wēi máng jiào ,qīng biāo zuǒ yòu chuān 。yún fēng cóng bó qǐ ,kuí yè qǐ láo shàn 。
yòu jiàn qiū tiān lì ,hún jiāng xià rì xuán 。hóng bWzhe shuāng shù ,xiāng lǎo wò chí biān 。
líng qiàn shuí pù xiù ,méi tái zì xué qián 。àn chóng yī qì xiǎng ,míng yuè dòu lián yuán 。
xiǎo qì zī xīn jú ,gāo xuān zào mù chán 。yǔ shēng hán sà sà ,yàn yǐng xiǎo lián lián 。
shì cǐ hé kān wán ,shēn dōng gèng kě lián 。chuāng zhōng kàn duǎn jǐng ,shù lǐ jiàn zhòng chuān 。
gāng fù fèn míng chū ,shān sōng qì gài quán 。ōu chéng bái xuě qǔ ,yín shì zǎo méi piān 。
chuàng zhì shuí rén jiě ,gēn jī tài shǒu xián 。huò shí liú zào gài ,jìn rì cù huá yàn 。
shuí yǒng yōu lí shù ,kuáng yóu ní guǎn xián 。jiāo jiā fēng yù shí ,lái qù bèng jīn chuán 。
shì cóng fēi cháng kè ,pái xié xiàng liè xiān 。huà qí zhāng hè yì ,yāo jì wǔ chán juān 。
bà yàn xīn yóu liàn ,jiāng guī xìng shàng qiān 。zhī yīng chóu bī yè ,níng yàn shǎng jīng nián 。
gū jiàn jīn hé xìng ,jī pān nài yǒu yuán 。zhǎn méi jīng huō dá ,xú bù xǐ zhōu xuán 。
fěng yǒng suī zhī kǔ ,tuī gōng mí jí xuán 。liáo shū sì shí yùn ,gān zé wèi jīng zhuān 。, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
茏葱二月初,青软自相纡。意态花犹少,风流木更无。
影繁晴陌上,烟重古城隅。炀帝河声里,几番荣又枯。
数树新栽在画桥,春来犹自长长条。
东风多事刚牵引,已解纤纤学舞腰。
金堤堤上一林烟,况近清明二月天。
别有数枝遥望见,画桥南面拂秋千。
春物牵情不奈何,就中杨柳态难过。
也知是处无花去,争奈看时未觉多。
小眉初展绿条稠,露压烟濛不自由。
莫是折来偏属意,依稀相似是风流。
九衢春霁湿云凝,着地毵毵碍马行。
拟折无端抛又恋,乱穿来去羡黄莺。
千树阴阴盖御沟,雪花金穗思悠悠。
先朝事后应无也,惟是荒根逐碧流。
摇荡和风恃赖春,蘸流遮路逐年新。
颠狂絮落还堪恨,分外欺凌寂寞人。
暖催春促吐芳芽,伴雨从风处处斜。
莫道玄功无定配,不然争得见桃花。
小池前后碧江滨,窣翠抛青烂熳春。
不是和风为抬举,可能开眼向行人。
深绿依依配浅黄,两般颜色一般香。
到头袅娜成何事,只解年年断客肠。lóng cōng èr yuè chū ,qīng ruǎn zì xiàng yū 。yì tài huā yóu shǎo ,fēng liú mù gèng wú 。
yǐng fán qíng mò shàng ,yān zhòng gǔ chéng yú 。yáng dì hé shēng lǐ ,jǐ fān róng yòu kū 。
shù shù xīn zāi zài huà qiáo ,chūn lái yóu zì zhǎng zhǎng tiáo 。
dōng fēng duō shì gāng qiān yǐn ,yǐ jiě xiān xiān xué wǔ yāo 。
jīn dī dī shàng yī lín yān ,kuàng jìn qīng míng èr yuè tiān 。
bié yǒu shù zhī yáo wàng jiàn ,huà qiáo nán miàn fú qiū qiān 。
chūn wù qiān qíng bú nài hé ,jiù zhōng yáng liǔ tài nán guò 。
yě zhī shì chù wú huā qù ,zhēng nài kàn shí wèi jiào duō 。
xiǎo méi chū zhǎn lǜ tiáo chóu ,lù yā yān méng bú zì yóu 。
mò shì shé lái piān shǔ yì ,yī xī xiàng sì shì fēng liú 。
jiǔ qú chūn jì shī yún níng ,zhe dì sān sān ài mǎ háng 。
nǐ shé wú duān pāo yòu liàn ,luàn chuān lái qù xiàn huáng yīng 。
qiān shù yīn yīn gài yù gōu ,xuě huā jīn suì sī yōu yōu 。
xiān cháo shì hòu yīng wú yě ,wéi shì huāng gēn zhú bì liú 。
yáo dàng hé fēng shì lài chūn ,zhàn liú zhē lù zhú nián xīn 。
diān kuáng xù luò hái kān hèn ,fèn wài qī líng jì mò rén 。
nuǎn cuī chūn cù tǔ fāng yá ,bàn yǔ cóng fēng chù chù xié 。
mò dào xuán gōng wú dìng pèi ,bú rán zhēng dé jiàn táo huā 。
xiǎo chí qián hòu bì jiāng bīn ,sū cuì pāo qīng làn màn chūn 。
bú shì hé fēng wéi tái jǔ ,kě néng kāi yǎn xiàng háng rén 。
shēn lǜ yī yī pèi qiǎn huáng ,liǎng bān yán sè yī bān xiāng 。
dào tóu niǎo nà chéng hé shì ,zhī jiě nián nián duàn kè cháng 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
佳卉挺芳辰,夭容乃绝伦。望开从隔岁,愁过即无春。
体物真英气,馀花似庶人。蜂攒知眷恋,鸟语亦殷勤。
况在豪华地,宁同里巷尘。酷怜应丧德,多赏奈怡神。
忌秽栽时土,尝甜折处津。绕行那识倦,围坐岂辞频。
入梦殊巫峡,临池胜洛滨。乐喧丝杂竹,露渍卯连寅。
饮兴尤思满,吟情自合新。怕风惟怯夜,忧雨不经旬。
栏槛为良援,亭台是四邻。虽非能伐性,争免碍还淳。
斗艳何惭蜀,矜繁未让秦。私心期一日,许近看逡巡。jiā huì tǐng fāng chén ,yāo róng nǎi jué lún 。wàng kāi cóng gé suì ,chóu guò jí wú chūn 。
tǐ wù zhēn yīng qì ,yú huā sì shù rén 。fēng zǎn zhī juàn liàn ,niǎo yǔ yì yīn qín 。
kuàng zài háo huá dì ,níng tóng lǐ xiàng chén 。kù lián yīng sàng dé ,duō shǎng nài yí shén 。
jì huì zāi shí tǔ ,cháng tián shé chù jīn 。rào háng nà shí juàn ,wéi zuò qǐ cí pín 。
rù mèng shū wū xiá ,lín chí shèng luò bīn 。lè xuān sī zá zhú ,lù zì mǎo lián yín 。
yǐn xìng yóu sī mǎn ,yín qíng zì hé xīn 。pà fēng wéi qiè yè ,yōu yǔ bú jīng xún 。
lán kǎn wéi liáng yuán ,tíng tái shì sì lín 。suī fēi néng fá xìng ,zhēng miǎn ài hái chún 。
dòu yàn hé cán shǔ ,jīn fán wèi ràng qín 。sī xīn qī yī rì ,xǔ jìn kàn qūn xún 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
簇簇互相遮,闲看实可嗟。藉多虽是叶,栽盛不如花。
春绿暗连麦,秋干暮立鸦。旧乡曾种得,经乱属谁家。cù cù hù xiàng zhē ,xián kàn shí kě jiē 。jiè duō suī shì yè ,zāi shèng bú rú huā 。
chūn lǜ àn lián mài ,qiū gàn mù lì yā 。jiù xiāng céng zhǒng dé ,jīng luàn shǔ shuí jiā 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
莫将红粉比秾华,红粉那堪比此花。隔院闻香谁不惜,
出栏呈艳自应夸。北方有态须倾国,西子能言亦丧家。
输我一枝和晓露,真珠帘外向人斜。
看花长到牡丹月,万事全忘自不知。风促乍开方可惜,
雨淋将谢可堪悲。闲年对坐浑成偶,醉后抛眠恐负伊。
也拟便休还改过,迢迢争奈一年期。mò jiāng hóng fěn bǐ nóng huá ,hóng fěn nà kān bǐ cǐ huā 。gé yuàn wén xiāng shuí bú xī ,
chū lán chéng yàn zì yīng kuā 。běi fāng yǒu tài xū qīng guó ,xī zǐ néng yán yì sàng jiā 。
shū wǒ yī zhī hé xiǎo lù ,zhēn zhū lián wài xiàng rén xié 。
kàn huā zhǎng dào mǔ dān yuè ,wàn shì quán wàng zì bú zhī 。fēng cù zhà kāi fāng kě xī ,
yǔ lín jiāng xiè kě kān bēi 。xián nián duì zuò hún chéng ǒu ,zuì hòu pāo mián kǒng fù yī 。
yě nǐ biàn xiū hái gǎi guò ,tiáo tiáo zhēng nài yī nián qī 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
青苞虽小叶虽疏,贵气高情便有馀。浑未盛时犹若此,
算应开日合何如。寻芳蝶已栖丹槛,衬落苔先染石渠。
无限风光言不得,一心留在暮春初。qīng bāo suī xiǎo yè suī shū ,guì qì gāo qíng biàn yǒu yú 。hún wèi shèng shí yóu ruò cǐ ,
suàn yīng kāi rì hé hé rú 。xún fāng dié yǐ qī dān kǎn ,chèn luò tái xiān rǎn shí qú 。
wú xiàn fēng guāng yán bú dé ,yī xīn liú zài mù chūn chū 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
把笔临芳不自怡,首征章句促妖期。已惊常调言多鄙,
遽捧高吟愧可知。绝代贞名应愈重,千金方笑更难移。
狂歌狂醉犹堪羡,大拙当时是老时。bǎ bǐ lín fāng bú zì yí ,shǒu zhēng zhāng jù cù yāo qī 。yǐ jīng cháng diào yán duō bǐ ,
jù pěng gāo yín kuì kě zhī 。jué dài zhēn míng yīng yù zhòng ,qiān jīn fāng xiào gèng nán yí 。
kuáng gē kuáng zuì yóu kān xiàn ,dà zhuō dāng shí shì lǎo shí 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
一年芳胜一年芳,爱重贤侯意异常。手辟红房看阔狭,
自张青幄盖馨香。白疑美玉无多润,紫觉灵芝不是祥。
只恐梦征他日去,又须疑向凤池傍。yī nián fāng shèng yī nián fāng ,ài zhòng xián hóu yì yì cháng 。shǒu pì hóng fáng kàn kuò xiá ,
zì zhāng qīng wò gài xīn xiāng 。bái yí měi yù wú duō rùn ,zǐ jiào líng zhī bú shì xiáng 。
zhī kǒng mèng zhēng tā rì qù ,yòu xū yí xiàng fèng chí bàng 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
未发先愁有一朝,如今零落更魂销。青丛别后无多色,
红线穿来已半焦。蓄恨绮罗犹眷眷,薄情蜂蝶去飘飘。
明年虽道还期在,争奈凭栏乍寂寥。wèi fā xiān chóu yǒu yī cháo ,rú jīn líng luò gèng hún xiāo 。qīng cóng bié hòu wú duō sè ,
hóng xiàn chuān lái yǐ bàn jiāo 。xù hèn qǐ luó yóu juàn juàn ,báo qíng fēng dié qù piāo piāo 。
míng nián suī dào hái qī zài ,zhēng nài píng lán zhà jì liáo 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
年年三月里,随处自悠扬。雨过浑疑尽,风来特地狂。
入花蜂有碍,遮水燕无妨。苦是添离思,青门道路长。nián nián sān yuè lǐ ,suí chù zì yōu yáng 。yǔ guò hún yí jìn ,fēng lái tè dì kuáng 。
rù huā fēng yǒu ài ,zhē shuǐ yàn wú fáng 。kǔ shì tiān lí sī ,qīng mén dào lù zhǎng 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
蜀葵鄙下兼全落,菡萏清高且未开。赫日迸光飞蝶去,
紫薇擎艳出林来。闻香不称从僧舍,见影尤思在酒杯。
谁笑晚芳为贱劣,便饶春丽已尘埃。牵吟过夏惟忧尽,
立看移时亦忘回。惆怅寓居无好地,懒能分取一枝栽。shǔ kuí bǐ xià jiān quán luò ,hàn dàn qīng gāo qiě wèi kāi 。hè rì bèng guāng fēi dié qù ,
zǐ wēi qíng yàn chū lín lái 。wén xiāng bú chēng cóng sēng shě ,jiàn yǐng yóu sī zài jiǔ bēi 。
shuí xiào wǎn fāng wéi jiàn liè ,biàn ráo chūn lì yǐ chén āi 。qiān yín guò xià wéi yōu jìn ,
lì kàn yí shí yì wàng huí 。chóu chàng yù jū wú hǎo dì ,lǎn néng fèn qǔ yī zhī zāi 。辞赋, - 作者:孙鲂 朝代:唐代
郁郁复苍苍,秋风韵更长。空心应有□,老叶不知霜。
子落生深涧,阴清背夕阳。如逢东岱雨,犹得覆秦王。yù yù fù cāng cāng ,qiū fēng yùn gèng zhǎng 。kōng xīn yīng yǒu □,lǎo yè bú zhī shuāng 。
zǐ luò shēng shēn jiàn ,yīn qīng bèi xī yáng 。rú féng dōng dài yǔ ,yóu dé fù qín wáng 。辞赋, - 作者:佚名 朝代:唐代
谁知泥忆云,望断梨花春。荷丝制机练,竹叶剪花裙。
月明啼阿姊,灯暗会良人。也识君夫婿,金鱼挂在身。
铜镜立青鸾,燕脂拂紫绵。腮花弄暗粉,眼尾泪侵寒。
碧玉破不复,瑶琴重拨弦。今日非昔日,何人敢正看。
洞房思不禁,蜂子作花心。灰暖残香炷,发冷青虫簪。
夜遥灯焰短,睡熟小屏深。好作鸳鸯梦,南城罢捣砧。
寻常轻宋玉,今日嫁文鸯。戟干横龙簴,刀环倚桂窗。
邀人裁半袖,端坐据胡床。泪湿红轮重,栖乌上井梁。shuí zhī ní yì yún ,wàng duàn lí huā chūn 。hé sī zhì jī liàn ,zhú yè jiǎn huā qún 。
yuè míng tí ā zǐ ,dēng àn huì liáng rén 。yě shí jun1 fū xù ,jīn yú guà zài shēn 。
tóng jìng lì qīng luán ,yàn zhī fú zǐ mián 。sāi huā nòng àn fěn ,yǎn wěi lèi qīn hán 。
bì yù pò bú fù ,yáo qín zhòng bō xián 。jīn rì fēi xī rì ,hé rén gǎn zhèng kàn 。
dòng fáng sī bú jìn ,fēng zǐ zuò huā xīn 。huī nuǎn cán xiāng zhù ,fā lěng qīng chóng zān 。
yè yáo dēng yàn duǎn ,shuì shú xiǎo píng shēn 。hǎo zuò yuān yāng mèng ,nán chéng bà dǎo zhēn 。
xún cháng qīng sòng yù ,jīn rì jià wén yāng 。jǐ gàn héng lóng jù ,dāo huán yǐ guì chuāng 。
yāo rén cái bàn xiù ,duān zuò jù hú chuáng 。lèi shī hóng lún zhòng ,qī wū shàng jǐng liáng 。辞赋, - 作者:佚名 朝代:唐代
别路云初起,离亭叶正稀。
所嗟人异雁,不作一行归。bié lù yún chū qǐ, lí tíng yè zhèng xī. br br suǒ jiē rén yì yàn, bù zuò yī xíng guī. br
辞赋,