别令诗原文
身即腾腾处世间,心即逍遥出天外。
别令诗拼音版
zhāng cí zhāng cí zì bú huì ,tiān xià jīng shū zài fù nèi 。shēn jí téng téng chù shì jiān ,xīn jí xiāo yáo chū tiān wài 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
别令诗翻译
暂无翻译!
别令诗赏析
暂无赏析!
作者介绍
版权声明:本问由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。文和语文网免费发布仅供学习参考。
转载请注明:原文链接 | https://www.wenhew.com/gushiwen/45202.html
《别令诗》相关推荐
- 作者:哀长吉 朝代:宋代
【水调歌头】 紫陌风光好, 绣阁绮罗香。 相将人月圆夜, 早庆贺新郎。 先自少年心意, 为惜殢人娇态, 久俟愿成双。 此夕于飞乐, 共学燕归梁。 索酒子, 迎仙客, 醉红妆。 诉衷情处, 些儿好语意难忘。 但愿千秋岁里, 结取万年欢会, 恩爱应天长。 行喜长春宅, 兰玉满庭芳。
【shuǐ diào gē tóu 】 zǐ mò fēng guāng hǎo , xiù gé qǐ luó xiāng 。 xiàng jiāng rén yuè yuán yè , zǎo qìng hè xīn láng 。 xiān zì shǎo nián xīn yì , wéi xī tì rén jiāo tài , jiǔ sì yuàn chéng shuāng 。 cǐ xī yú fēi lè , gòng xué yàn guī liáng 。 suǒ jiǔ zǐ , yíng xiān kè , zuì hóng zhuāng 。 sù zhōng qíng chù , xiē ér hǎo yǔ yì nán wàng 。 dàn yuàn qiān qiū suì lǐ , jié qǔ wàn nián huān huì , ēn ài yīng tiān zhǎng 。 háng xǐ zhǎng chūn zhái , lán yù mǎn tíng fāng 。
- 作者:哀长吉 朝代:宋代
百和香凝宝络,长生酒满金尊。葱葱佳气蔼庭萱。同把椿龄祝愿。
玉树已生谢砌,孙枝复长于门。贮看百了共千孙。此去公侯衮衮。bǎi hé xiāng níng bǎo luò ,zhǎng shēng jiǔ mǎn jīn zūn 。cōng cōng jiā qì ǎi tíng xuān 。tóng bǎ chūn líng zhù yuàn 。
yù shù yǐ shēng xiè qì ,sūn zhī fù zhǎng yú mén 。zhù kàn bǎi le gòng qiān sūn 。cǐ qù gōng hóu gǔn gǔn 。辞赋, - 作者:哀长吉 朝代:宋代
天基佳节后。又诗咏嵩生,贤歌天佑。千龄运非偶。庆一堂风虎,云龙感召,相门华胄。盛少屈、一钱太守。听吏歌、一径棠阴,民颂两岐麦秀。知否。海峰天柱,道骨仙风,总天所授。席虚机右。金瓯下,署名久。贮泥封飞下,沙堤归去,指日家声复旧。年年献、金鉴千秋,玉卮万寿。
tiān jī jiā jiē hòu 。yòu shī yǒng sōng shēng ,xián gē tiān yòu 。qiān líng yùn fēi ǒu 。qìng yī táng fēng hǔ ,yún lóng gǎn zhào ,xiàng mén huá zhòu 。shèng shǎo qū 、yī qián tài shǒu 。tīng lì gē 、yī jìng táng yīn ,mín sòng liǎng qí mài xiù 。zhī fǒu 。hǎi fēng tiān zhù ,dào gǔ xiān fēng ,zǒng tiān suǒ shòu 。xí xū jī yòu 。jīn ōu xià ,shǔ míng jiǔ 。zhù ní fēng fēi xià ,shā dī guī qù ,zhǐ rì jiā shēng fù jiù 。nián nián xiàn 、jīn jiàn qiān qiū ,yù zhī wàn shòu 。
辞赋, - 作者:哀长吉 朝代:宋代
小春天未雪。见两蕊三花,放梅时节。昴宿孕人杰。对梅花雪片,平分风月。冰清玉洁。天赋与、仙风道骨。更等间、来访刘仙,觅取秘传真诀。闻说。辉联台宿,瑞应文昌,世承阀阅。相门事业。有祖父、旧风烈。管泥封飞下,沙堤归来,光复青氈旧物。庆家传,八叶联芳,又添一叶。
xiǎo chūn tiān wèi xuě 。jiàn liǎng ruǐ sān huā ,fàng méi shí jiē 。mǎo xiǔ yùn rén jié 。duì méi huā xuě piàn ,píng fèn fēng yuè 。bīng qīng yù jié 。tiān fù yǔ 、xiān fēng dào gǔ 。gèng děng jiān 、lái fǎng liú xiān ,mì qǔ mì chuán zhēn jué 。wén shuō 。huī lián tái xiǔ ,ruì yīng wén chāng ,shì chéng fá yuè 。xiàng mén shì yè 。yǒu zǔ fù 、jiù fēng liè 。guǎn ní fēng fēi xià ,shā dī guī lái ,guāng fù qīng zhān jiù wù 。qìng jiā chuán ,bā yè lián fāng ,yòu tiān yī yè 。
辞赋, - 作者:哀长吉 朝代:宋代
紫陌风光好,绣阁绮罗香。相将人月圆夜,早庆贺新郎。先自少年心意,为惜殢人娇态,久俟愿成双。此夕于飞乐,共学燕归梁。
索酒子,迎仙客,醉红妆。诉衷情处,些儿好语意难忘。但愿千秋岁里,结取万年欢会,恩爱应天长。行喜长春宅,兰玉满庭芳。zǐ mò fēng guāng hǎo ,xiù gé qǐ luó xiāng 。xiàng jiāng rén yuè yuán yè ,zǎo qìng hè xīn láng 。xiān zì shǎo nián xīn yì ,wéi xī tì rén jiāo tài ,jiǔ sì yuàn chéng shuāng 。cǐ xī yú fēi lè ,gòng xué yàn guī liáng 。
suǒ jiǔ zǐ ,yíng xiān kè ,zuì hóng zhuāng 。sù zhōng qíng chù ,xiē ér hǎo yǔ yì nán wàng 。dàn yuàn qiān qiū suì lǐ ,jié qǔ wàn nián huān huì ,ēn ài yīng tiān zhǎng 。háng xǐ zhǎng chūn zhái ,lán yù mǎn tíng fāng 。辞赋, - 作者:哀长吉 朝代:宋代
青鸾海上传芳信。蓝田路入仙境。万卷书传,六奇计运,冰玉炯然清润。帷褰凤锦。□镜启鸾台,烟横鸳枕。一笑相迎,一双两好恰厮称。
风流人在仙隐。更一县、陶柳春近。梦想金桃,宴分玉果,指日送尝汤饼。枌榆接畛。管此去亲盟,镇长交聘。自古朱陈,一村惟两姓。qīng luán hǎi shàng chuán fāng xìn 。lán tián lù rù xiān jìng 。wàn juàn shū chuán ,liù qí jì yùn ,bīng yù jiǒng rán qīng rùn 。wéi qiān fèng jǐn 。□jìng qǐ luán tái ,yān héng yuān zhěn 。yī xiào xiàng yíng ,yī shuāng liǎng hǎo qià sī chēng 。
fēng liú rén zài xiān yǐn 。gèng yī xiàn 、táo liǔ chūn jìn 。mèng xiǎng jīn táo ,yàn fèn yù guǒ ,zhǐ rì sòng cháng tāng bǐng 。fén yú jiē zhěn 。guǎn cǐ qù qīn méng ,zhèn zhǎng jiāo pìn 。zì gǔ zhū chén ,yī cūn wéi liǎng xìng 。辞赋, - 作者:哀长吉 朝代:宋代
自从佳偶共黄姑。几见设门弧。方喜阶庭联玉,又闻老蚌生珠。一门三秀。贾家虎子,薜氏鸾雏。从此公侯衮衮,看看百子成图。
zì cóng jiā ǒu gòng huáng gū 。jǐ jiàn shè mén hú 。fāng xǐ jiē tíng lián yù ,yòu wén lǎo bàng shēng zhū 。yī mén sān xiù 。jiǎ jiā hǔ zǐ ,bì shì luán chú 。cóng cǐ gōng hóu gǔn gǔn ,kàn kàn bǎi zǐ chéng tú 。
辞赋, - 作者:艾青 朝代:近代
【我爱这土地】 假如我是一只鸟, 我也应该用沙哑的喉咙歌唱: 这被暴风雨所打击着的土地, 这永远汹涌着我们的悲愤的河流, 这无止息地吹刮着的激怒的风, 和那来自林间的无比温柔的黎明…… ──然后我死了, 连羽毛也腐烂在土地里面。 为什么我的眼里常含泪水 因为我对这土地爱得深沉……
【wǒ ài zhè tǔ dì 】 jiǎ rú wǒ shì yī zhī niǎo , wǒ yě yīng gāi yòng shā yǎ de hóu lóng gē chàng : zhè bèi bào fēng yǔ suǒ dǎ jī zhe de tǔ dì , zhè yǒng yuǎn xiōng yǒng zhe wǒ men de bēi fèn de hé liú , zhè wú zhǐ xī dì chuī guā zhe de jī nù de fēng , hé nà lái zì lín jiān de wú bǐ wēn róu de lí míng …… ──rán hòu wǒ sǐ le , lián yǔ máo yě fǔ làn zài tǔ dì lǐ miàn 。 wéi shí me wǒ de yǎn lǐ cháng hán lèi shuǐ yīn wéi wǒ duì zhè tǔ dì ài dé shēn chén ……
- 作者:安邑坊女 朝代:唐代
【幽恨诗】 卜得上峡日, 秋江风浪多。 巴陵一夜雨,[1] 肠断木兰舟![2]
【yōu hèn shī 】 bo dé shàng xiá rì , qiū jiāng fēng làng duō 。 bā líng yī yè yǔ ,[1] cháng duàn mù lán zhōu ![2]
- 作者:安邑坊女 朝代:唐代
卜得上峡日,秋江风浪多。巴陵一夜雨,肠断木兰歌。
bo dé shàng xiá rì ,qiū jiāng fēng làng duō 。bā líng yī yè yǔ ,cháng duàn mù lán gē 。
辞赋, - 作者:白居易 朝代:唐代
银台金阙夕沉沉,独宿相思在翰林。 三五夜中新月色,二千里外故人心。[1] 渚宫东面烟波冷,浴殿西头钟漏深。 犹恐清光不同见,江陵卑湿足秋阴。
yín tái jīn què xī chén chén ,dú xiǔ xiàng sī zài hàn lín 。 sān wǔ yè zhōng xīn yuè sè ,èr qiān lǐ wài gù rén xīn 。[1] zhǔ gōng dōng miàn yān bō lěng ,yù diàn xī tóu zhōng lòu shēn 。 yóu kǒng qīng guāng bú tóng jiàn ,jiāng líng bēi shī zú qiū yīn 。
- 作者:白居易 朝代:唐代
天平山上白云泉, 云自无心水自闲。[1] 何必奔冲山下去, 更添波浪向人间。
tiān píng shān shàng bái yún quán , yún zì wú xīn shuǐ zì xián 。[1] hé bì bēn chōng shān xià qù , gèng tiān bō làng xiàng rén jiān 。
- 作者:白居易 朝代:唐代
百花亭上晚裴回,云影阴晴掩复开。 日色悠扬映山尽,雨声萧飒渡江来。[1] 鬓毛遇病双如雪,心绪逢秋一似灰。 向夜欲归愁未了,满湖明月小船回。
bǎi huā tíng shàng wǎn péi huí ,yún yǐng yīn qíng yǎn fù kāi 。 rì sè yōu yáng yìng shān jìn ,yǔ shēng xiāo sà dù jiāng lái 。[1] bìn máo yù bìng shuāng rú xuě ,xīn xù féng qiū yī sì huī 。 xiàng yè yù guī chóu wèi le ,mǎn hú míng yuè xiǎo chuán huí 。
- 作者:白居易 朝代:唐代
百炼镜,镕范非常规,日辰处所灵且祇。 江心波上舟中铸,五月五日日午时。 琼粉金膏磨莹已,化为一片秋潭水。 镜成将献蓬莱宫,扬州长吏手自封。[1] 人间臣妾不合照,背有九五飞天龙。 人人呼为天子镜,我有一言闻太宗。 太宗常以人为镜,鉴古鉴今不鉴容。[2] 四海安危居掌内,百王治乱悬心中。 乃知天子别有镜,不是扬州百炼铜。
bǎi liàn jìng ,róng fàn fēi cháng guī ,rì chén chù suǒ líng qiě qí 。 jiāng xīn bō shàng zhōu zhōng zhù ,wǔ yuè wǔ rì rì wǔ shí 。 qióng fěn jīn gāo mó yíng yǐ ,huà wéi yī piàn qiū tán shuǐ 。 jìng chéng jiāng xiàn péng lái gōng ,yáng zhōu zhǎng lì shǒu zì fēng 。[1] rén jiān chén qiè bú hé zhào ,bèi yǒu jiǔ wǔ fēi tiān lóng 。 rén rén hū wéi tiān zǐ jìng ,wǒ yǒu yī yán wén tài zōng 。 tài zōng cháng yǐ rén wéi jìng ,jiàn gǔ jiàn jīn bú jiàn róng 。[2] sì hǎi ān wēi jū zhǎng nèi ,bǎi wáng zhì luàn xuán xīn zhōng 。 nǎi zhī tiān zǐ bié yǒu jìng ,bú shì yáng zhōu bǎi liàn tóng 。
- 作者:白居易 朝代:唐代
疏散郡丞同野客,幽闲官舍抵山家。 春风北户千茎竹,晚日东园一树花。 小盏吹醅尝冷酒,深炉敲火炙新茶。[1] 能来尽日观棋否?太守知慵放晚衙。
shū sàn jun4 chéng tóng yě kè ,yōu xián guān shě dǐ shān jiā 。 chūn fēng běi hù qiān jīng zhú ,wǎn rì dōng yuán yī shù huā 。 xiǎo zhǎn chuī pēi cháng lěng jiǔ ,shēn lú qiāo huǒ zhì xīn chá 。[1] néng lái jìn rì guān qí fǒu ?tài shǒu zhī yōng fàng wǎn yá 。