荡妇秋思赋

【荡妇秋思赋】

荡子之别十年,倡妇之居自怜。登楼一望,唯见远树含烟。平原如此,不知道路几千?天与水兮相逼,山与云兮共色。山则苍苍入汉,水则涓涓不测。谁复堪见鸟飞,悲鸣只翼!秋何月不清,月何秋不明?况乃倡楼荡妇,对此伤情!

於时露萎庭蕙,霜封阶砌,坐视带长,转看腰细。重以秋水文波,秋云似罗。日黯黯而将暮,风骚骚而渡河。妾怨回文之锦,君思出塞之歌。相思相望,路远如何!鬓飘蓬而渐乱,心怀愁而转叹。愁萦翠眉敛,啼多红粉漫。

已矣哉!秋风起兮秋叶飞,春花落兮春日晖;春日迟迟犹可至,客子行行终不归。

荡妇秋思赋翻译和注释

赏析

荡妇秋思赋拼音版

【dàng fù qiū sī fù 】   dàng zǐ zhī bié shí nián ,chàng fù zhī jū zì lián 。dēng lóu yī wàng ,wéi jiàn yuǎn shù hán yān 。píng yuán rú cǐ ,bú zhī dào lù jǐ qiān ?tiān yǔ shuǐ xī xiàng bī ,shān yǔ yún xī gòng sè 。shān zé cāng cāng rù hàn ,shuǐ zé juān juān bú cè 。shuí fù kān jiàn niǎo fēi ,bēi míng zhī yì !qiū hé yuè bú qīng ,yuè hé qiū bú míng ?kuàng nǎi chàng lóu dàng fù ,duì cǐ shāng qíng !   yú shí lù wěi tíng huì ,shuāng fēng jiē qì ,zuò shì dài zhǎng ,zhuǎn kàn yāo xì 。zhòng yǐ qiū shuǐ wén bō ,qiū yún sì luó 。rì àn àn ér jiāng mù ,fēng sāo sāo ér dù hé 。qiè yuàn huí wén zhī jǐn ,jun1 sī chū sāi zhī gē 。xiàng sī xiàng wàng ,lù yuǎn rú hé !bìn piāo péng ér jiàn luàn ,xīn huái chóu ér zhuǎn tàn 。chóu yíng cuì méi liǎn ,tí duō hóng fěn màn 。   yǐ yǐ zāi !qiū fēng qǐ xī qiū yè fēi ,chūn huā luò xī chūn rì huī ;chūn rì chí chí yóu kě zhì ,kè zǐ háng háng zhōng bú guī 。
提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

荡妇秋思赋作者

萧绎(508-554),南兰陵(今江苏常州西北)人,梁武帝第七子,后于江陵称帝,是为梁元帝,在位三年,为西魏军所杀。生平著作甚多,今存《金楼子》辑本。

猜你喜欢